HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 1843

"Có phiền toái gì đâu, sửa chữa lại cung điện cũng không phải lỗi của cô.

Cứ coi như là chuyện tốt đi, đợi đến khi sửa chữa xong trở về sẽ có tẩm
điện mới đến lúc đó tôi lại đi tìm cô uống trà."

Kiều Linh Di nói gần nói xa nhưng không hề đề cập đến Di cùng hiên,

chỉ đem chuyện Vương Tịnh Uẩn bị khó xử lướt qua như chuồn chuồn
điểm nước nói sang chuyện sửa cung. Điều này khiến Vương Tịnh Uẩn
thoải mái hơn một chút. Lúc ấy cũng không còn nhiều phòng bị với Kiều
Linh Di như trước, chỉ vừa cười vừa nói: "Đến lúc đó nhất định mời Kiều
tỷ tỷ đại giá quang lâm, cảm tạ ân tình hôm nay."

"Tỷ muội nói quá khách khí làm gì, điện bên cạnh cần quét dọn thêm

chút nữa. Buổi trưa cứ ở chỗ tôi dùng bữa, vừa vặn để tôi làm chủ nhà."

Vương Tịnh Uẩn cười tạ ơn, dần dần hai người nói cười vui vẻ hơn.

Bóng đêm dần dần buông, ồn ào náo động ban ngày đều bị bóng đêm

này ép xuống.

Trong Di cùng hiên đèn đuốc sáng trưng, Tố Vân Điện gần đó cũng lấp

lóe ánh sáng. Nhưng trong cung của Tô Nhị ở chỉ có một ánh sáng tối tăm,
khắp nơi yên tĩnh.

Dưới ánh đèn Tô Nhị lẳng lặng ngồi đó, trong tay tầm một hà bao thêu

cũ kỹ, khóe miệng mang vẻ tươi cười. Qua một hồi lâu, mới cất hà bao vào
một cái ví khác lớn hơn một chút.

Ở đó, trong căn phòng tối tăm, nàng ta lẳng lặng ngồi, sự yên tĩnh làm

người ta kinh sợ từ trong sâu đáy lòng.

Hơn nửa canh giờ, nàng ta mới cởi áo lên giường, đắp lên người chăn

gấm, nhắm mắt lại cũng nhất thời khó có thể chìm vào giấc ngủ. Trong đầu
không ngừng nghĩ tới lời người nhà truyền tới. Nàng ta không thể cứ thế
mãi, vừa mất thì giờ lại còn phải chờ đến đợt tú nữ mới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.