HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 1939

Hai người sóng vai nằm xuống, Tiêu Kỳ bèn nói: "Vườn đã bắt đầu xây

dựng, Công bộ đôn đốc kiến tạo, xây xong thì mẹ con các nàng có thể tới ở
một thời gian ngắn."

"Khi nào có thể xây xong?" Tự Cẩm cảm thấy rất hứng thú, cả ngày

nghẹn trong cung, ở mãi trong Di cùng hiên cũng không dám đi ra ngoài.
Nàng thật muốn ra ngoài dạo chơi, không muốn bị vây hãm ở chỗ này.

"Năm sau đi." Tiêu Kỳ nói.

"Vậy... Năm sau lại tới năm tuyển tú, làm sao người có thời giờ đi với

thiếp." Tự Cẩm đếm tay, thời gian trôi qua mau thật, chỉ chớp mắt những tú
nữ mới tiến cung cũng tiến cung đã hơn một năm, năm sau lại tới kỳ tuyển
tú.

Tiêu Kỳ nghe vậy liền nghiêng đầu nhìn Tự Cẩm, "Chuyện năm sau

cũng đáng để nàng ghen sao?"

"Sao lại không đáng, năm sau thiếp đã già thêm hai tuổi." Thời hiện đại

hơn ba mươi tuổi vẫn cảm thấy mình là một đóa hoa rực rỡ. Nhưng ở đây
hơn ba mươi tuổi cũng có thể làm tổ mẫu, thật là cuộc sống đau khổ.

Thời đại này thanh xuân của nữ nhân chỉ có vài năm. Chờ đến khi người

mới tiến cung, mấy người ban đầu như Hiền phi Mai Phi đều trở thành lão
nhân thật sự. Không cần người khác an bài tự mình đã biết mình già. Để cơ
hội cho người mới Hoàng hậu cũng sẽ không an bài mấy người này thị tẩm.

Rõ ràng cảm giác được tâm trạng sa sút của Tự Cẩm, Tiêu Kỳ thật không

thể không cười, "Trong lòng ta nàng vĩnh viễn không già, chớ suy nghĩ
lung tung, ngủ đi."

"Nói bậy, sao lại không già đi chứ. Đến lúc đó thiếp đã là mẹ già của hai

đứa trẻ, còn già hơn nữa." Tự Cẩm cảm thấy sinh hoạt trong hoàn cảnh như
vậy thì mình đặc biệt già nhanh hơn. Cứ ba năm lại thêm người mới, xinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.