HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 1995

Lời Tiêu Kỳ muốn nói bị nuốt trở về. Hắn nhận ra được một ngày nay Tự

Cẩm bị dày vò, giơ tay sờ sờ mặt nàng, "Được, ta nghe nàng nói, đừng có
gấp." Nói xong còn rót một chén nước cho nàng, đưa nàng uống hai ngụm.

Tự Cẩm biết rõ nếu như không nói rõ ràng chuyện này thì sẽ trở thành

khúc mắc trong lòng nàng.

Kiều Linh Di chết sống nàng tuyệt đối không quan tâm. Điều nàng quan

tâm là suy nghĩ của Tiêu Kỳ đối với chuyện này.

Lấy lại bình tĩnh, Tự Cẩm mới từ từ nói, "Chuyện này nói rất dài dòng,

phải bắt đầu từ chuyện Tô Nhị và Sở Trừng Lam liên kết..."

Tự Cẩm từng câu từng chữ kể lại toàn bộ câu chuyện một lần, không bỏ

sót chút nào, cuối cùng nhìn Tiêu Kỳ, "Cho nên thiếp nghĩ, nếu Tô Nhị đã
muốn hại thiếp như vậy thì thiếp sẽ cho nàng ta nếm thử cảm giác này. Vì
vậy thiếp sai người đánh tráo loại thuốc Tô Nhị định dùng để ám hại thiếp.
Hơn nữa còn làm cho Di cùng hiên giả như đã trúng độc, khiến Tô Nhị tin
tưởng nàng ta đã thành công. Kỳ thật tất cả mọi chuyện đều nằm trong lòng
bàn tay thiếp. Nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, cuối cùng không phải là Tô
Nhị gieo gió gặt bão, mà lại là Kiều Tiểu Nghi bị hại. Thiếp không biết rõ
đã sai ở đâu, vì sao thuốc phải ở chỗ Tô Nhị thì lại chạy tới Kiều Tiểu
Nghi. Mặc dù thiếp không giết người nhưng người lại vì thiếp mà gặp nạn.
Do đó trong lòng cực kỳ bất an."

Tiêu Kỳ nghe xong lời Tự Cẩm nói thì nhìn nàng chằm chằm.

Tự Cẩm nhìn thẳng vào mắt Tiêu Kỳ, chậm rãi cúi đầu xuống.

"Ta còn nhớ rõ, lúc đó là ta nói để cho nàng buông tay làm mà."

Tự Cẩm chẹp chẹp miệng, đúng là như thế, nhưng ai biết xảy ra sai lầm.

Hơn nữa, nàng cũng không biết bị đổi lúc nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.