HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 1996

"Cho nên nàng tự trách cái gì?"

Giọng nói này hình như có gì không đúng?

Tự Cẩm ngẩng đầu nhìn Tiêu Kỳ, lại bị hắn ôm vào trong lòng, ôm sít

sao, nhất thời thở hổn hển, "Nhưng, Kiều Tiểu Nghi..."

"Là nàng ta gieo gió gặt bão, không có quan hệ gì với nàng!" Giọng nói

Tiêu Kỳ lạnh xuống, tựa như là đang nói tới một người không hề liên quan.

"Cái gì?" Tự Cẩm sững sờ, "Vậy rốt cuộc là thế nào?"

Tiêu Kỳ vốn không muốn nói cho Tự Cẩm nghe mấy chuyện làm người

ta phiền nhiễu này. Nhưng thấy nàng vì chuyện này mà ăn ngủ bất an, cũng
chỉ đành làm nàng an tâm trước, khẽ nói: "Còn nhớ rõ chuyện Vương quý
nhân bị trúng độc trước đó sao?"

"Đương nhiên còn nhớ." Chuyện mới vừa xảy ra không bao lâu, làm sao

mà không nhớ rõ.

"Vương quý nhân phát giác mình trúng độc có liên quan đến Kiều Tiểu

Nghi vì vậy âm thầm điều tra. Sau khi biết được chân tướng thì rất tức giận.
Lại vừa lúc biết được Tô Nhị và Sở Trừng Lam mưu đồ bí mật, vì vậy
tương kế tựu kế, lợi dụng Tô Nhị lấy dược từ chỗ Sở Trừng Lam, sau khi
Tô Nhị động thủ đã nhờ tay mấy người của Vương gia còn sót lại trong hậu
cung tráo đổi độc dược của Tô Nhị. Sau đó lúc đi đến chỗ Kiều Tiểu Nghi
uống trà thì âm thầm bỏ thuốc vào. Vương quý nhân đã khai hết mọi thứ.
Cho nên không có quan hệ gì với nàng."

Tự Cẩm nhất thời vẫn không thể phục hồi tinh thần lại. Hóa ra là Vương

quý nhân âm thầm hạ độc thủ, chính là vì trả thù Kiều Tiểu Nghi?

Vậy... Vương quý nhân cũng rất to gan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.