HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 265

Trong lòng Quản Trường An cũng sốt ruột nhưng hắn ta nào giám giục,

cứ thế đứng đó, hai tay nâng phong thư. Cánh tay sắp mỏi nhừ Hoàng
thượng mới vươn tay qua lấy, trong lòng hắn ta thở phào một hơi, may mắn
là nhận, nếu không hắn ta cũng thật không biết phải làm sao bây giờ. Lẽ
nào Hoàng thượng không nhận, hắn lại phải đem phong thư này trả về ư?

Nhận thư rồi, Tiêu Kỳ phất phất tay, Quản Trường An như được đại xá

lui ra ngoài. Ra đến ngoài cửa mới phát hiện sau lưng toàn mồ hôi lạnh, đây
là bị dọa không nhẹ.

"Sư phụ." Đồng Ý trườn tới, nét mặt nhạy cảm.

Quản Trường An đập hắn ta một cái mới hỏi: "Chuyện gì?"

"Người bên Trường Nhạc Cung vừa mới tới tìm con." Đồng Ý hạ thấp

giọng nói, nói xong còn nhìn sang bên cạnh, "Muốn thăm dò tin tức ngự
tiền."

"Tiểu tử ngươi dám nói sao?"

"Dạ nào dám ạ, không cần Hoàng thượng động thủ mà sư phụ ngài cũng

sẽ lột da con mất." Đồng Ý vội vàng nói, "Con chỉ báo cho ngài biết thôi,
con không nói gì hết, chỉ e tiểu tử này tính kế, nói xấu con với Mao Đông
Lâm Mao công công, lúc đó con mong sư phụ che chở ạ."

Quản Trường An nhìn Đồng Ý, chậm rãi nói khẽ: "Chúng ta là nô tài

trước ngự tiền, trừ Hoàng thượng thì không ai dám động chúng ta. Nhưng
nếu ngươi dám nói ra một chữ về tin tức của hoàng thượng thì sau này có
chuyện gì ta cũng không thể bảo vệ ngươi." Làm nô tài tối kỵ chuyện ăn
cây táo rào cây sung, muốn lấy lòng nịnh nọt hai bên ư, ngươi có mạng để
làm sao?

"Lời sư phụ dạy bảo con đều nhớ kỹ mà, đánh chết cũng không dám

quên." Đồng Ý nói, "Sư phụ, ngài nói xem Trường Nhạc Cung bên kia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.