HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 325

Chẳng qua mới được sủng ái mấy ngày mà cũng dám lên mặt vậy, chọc

hoàng thượng tức giận lên thì còn có ngày lành sao.

Tiêu Kỳ trong lòng cũng không hiểu lắm. Lần trước Hi Tần không gặp

người nhà còn có thể giải thích là nàng không muốn trở thành tâm điểm chú
ý của mọi người. Giờ thư thỉnh gặp cũng đã qua sự xem xét của Hoàng hậu,
có Hoàng hậu phía trước đỡ đầu thì tại sao nàng vẫn không chịu gặp?

Càng nghĩ càng không hiểu, mặt lại càng đen lại, cơ hồ có thể trích ra

mực được.

Phượng Hoàn cung.

Hoàng hậu lẳng lặng quỳ trên bồ đoàn trước tượng phật, trong tay cầm

một chuỗi tràng hạt, miệng khẽ niệm kinh văn. Trong phòng nồng đậm mùi
đàn hương như muốn sặc mũi người.

Đồng cô cô đứng cạnh cúi đầu phụng dưỡng một bên. Mỗi khi tâm trạng

nương nương không tốt sẽ tới nơi này niệm kinh. Lần này Hoàng thượng
hành động quả thật hơi quá đáng. Nâng đỡ Quý phi thì thôi đi. Vậy mà còn
muốn nương nương làm giá đỡ cho một Hi Tần nho nhỏ, ả ta là cái gì chứ.
Khó trách nương nương không vui. Nhưng hiện nay Quý phi đang hưởng
sủng ái hết mức, nương nương cũng không thể so đo như trước đây với
Hoàng thượng ...

Trong lòng khẽ thở dài, bà ta ngẩng đầu nhìn canh giờ rồi mới khom

lưng bước tới, "Nương nương, đã một canh giờ rồi, nên đứng đậy ạ."

Hoàng hậu chậm rãi mở mắt ra dừng một chút rồi mới vịn tay Đồng cô

cô đứng dậy, nhìn bà ta nói: "Nhanh vậy sao, giống như mới qua một cái
nháy mắt vậy."

"Nương nương thành kính nên đương nhiên cảm thấy thời gian trôi rất

nhanh." Đồng cô cô cười đỡ hoàng hậu đi ra ngoài, vừa đi vừa nói chuyện:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.