HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 335

ngôi, mặc người chém giết hay là hoàng đế ngu si, không có kinh nghiệm,
quyền lực gì chăng? Nghĩ tới đây trong đầu đột nhiên nhớ tới câu nói ngày
đó của Tự Cẩm, trong lúc nửa mê nửa tỉnh đã nói hắn là: Đồ ngốc!

Đúng vậy, hắn quá ngốc, ngốc vì cho rằng chỉ cần hắn kính trọng các cựu

thần như vậy thì bọn họ có thể chí công vô tư phù trợ chính mình.

Tự Cẩm nói, giao cho hạ thần việc, nếu làm không tốt thì hoàng đế

đương nhiên có thể trách cứ, thưởng phạt phân minh thể hiện hoàng uy.
Nghĩ thì đúng đấy nhưng nàng lại quên, những đại thần này mấy đời quý
tộc, chiếm giữ triều đình, khống chế triều chính nhiều năm, không phải là
một vài ngày có thể áp đảo họ.

Nhìn xem có hai việc hắn sai họ làm mà chẳng có việc nào làm đúng với

ý hắn.

Mấy kẻ này khi quân quá đáng!

Tiêu Kỳ càng nghĩ càng giận, càng cảm thấy hắn cô độc một thân một

mình. Tại đây, trên triều đình này, bao nhiêu văn võ bá quan như vậy mà lại
không có người nào tận trung vì hắn, có thể phát uy nói chuyện thay hắn.
Hắn vẫn không có người của mình lên tiếng trên triều đình, cho nên chuyện
mở khoa thi cấp bách như vậy, hắn cần phải có thế lực của chính mình.

Nhớ tới Tự Cẩm, nét mặt Tiêu Kỳ hơi dịu đi. Mặc dù đôi khi mấy đề

nghị của nàng khá buồn cười nhưng nàng lại vì chính mình suy nghĩ. Có
vài ý kiến cũng tương đối khá, tuy tuổi còn nhỏ nhưng tầm mắt cũng nhìn
xa, đúng là khó được. Lại nghĩ tới cha con Tô Hưng Vũ đều là những viên
quan trung thực, liêm chính, không biết xây dựng căn cơ của mình trong
triều nên không có cách nào chống đỡ được mấy trọng thần trên triều đình.

Vẫn phải nghĩ biện pháp nâng đỡ bọn họ lên...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.