HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 368

tình, trong lúc tỉ thí không tránh khỏi bị thương. Lệnh huynh bị thương mấy
chỗ nhưng tính mạng không đáng ngại, cô cứ yên tâm."

Nói xong Quý phi quan sát nét mặt Tự Cẩm, chỉ thấy thân hình nàng lảo

đảo như sắp ngã, vẻ mặt trắng bệch như những bông tuyết đang bay lả tả
khắp nơi, son phấn cũng không che được sự lo lắng sợ hãi của nàng. Nhìn
ra quả là giống như một kẻ khờ. Ngốc như thế, hèn gì chả trách Hoàng hậu
lại dám đưa đến cho Hoàng thượng, cho dù có leo lên địa vị cao cũng
chẳng qua là một quân cờ trong tay mà thôi.

Công nhận ánh mắt Hoàng hậu cũng rất tinh tường. Quý phi nhìn Tự

Cẩm, trong lòng cũng chẳng lấy gì thông cảm thương xót nàng. Dám đi
theo hoàng hậu đối nghịch với nàng ta thì có kết quả này đã tính là gì chứ,
sau này mới thảm hơn kìa. Cô ta phải cảm tạ vì tuổi còn nhỏ còn chưa thị
tẩm, nếu không chỉ cần Hoàng thượng sủng ái cô ta như thế, nàng nhất định
sẽ không để cô ta sống sót trên đời.

"Tần thiếp muốn gặp Hoàng thượng..." Tự Cẩm đứng lên lảo đảo chạy

về phía Sùng Minh Điện, áo khoác màu xanh nước hồ tung bay theo bước
chân nàng, mỗi lúc mỗi nhanh hơn, tựa như một cánh bướm bay, như một
điểm nhấn nổi bật giữa ngày đông hiu quạnh.

Vân Thường và Trần Đức An vội vàng đuổi theo chủ tử. Quý phi ngồi

trên kiệu ấm, từ xa nhìn thấy Hi Tần vì chạy quá nhanh mà ngã lên ngã
xuống. Tuyết trắng mịn như tơ từ trên không bay lả tả xuống, nàng đưa bàn
tay trắng muốt ra hứng, nhìn bông tuyết rơi trong lòng bàn tay tan biến
trong giây lát, chỉ lưu lại cảm giác lạnh lẽo trong tay.

Nguyên nàng vẫn cho rằng Hi Tần có thể leo lên được vị trí này nhanh

như thế đương nhiên phải là người có tâm kế, mưu tính sâu xa. Hóa ra cô ta
chẳng biết chút tin tức gì, hắn là do Hoàng thượng cố ý cách ly cô ta và
người trong hậu cung. Nghĩ tới đây bèn cười nhạo một tiếng, cứ tưởng rằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.