HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 601

những lời như vậy.

Tự Cẩm nhìn hai người ngơ ngác, cúi đầu cười một tiếng. Rốt cục nàng

không phải là cổ nhân, coi cung nhân là nô tài hèn mọn. Các nàng trung
thành hầu hạ nàng, nàng tự nhiên coi bọn họ như người của mình.

Tình cảm đều phải hun đúc nuôi dưỡng mà thành, Tự Cẩm rất quý trọng

những chân tình mà người khác dành cho nàng ở chốn xa lạ này. Cho dù
lòng tốt này có xen lẫn ích lợi nhưng cũng là tốt, không phải sao?

Chủ tớ ba người không ai chủ động nhắc tới chuyện của tiểu công chúa

bên Trường Nhạc Cung, đều đang đợi một kết quả. Chuyện này đã náo loạn
cả tháng, từ khi tiểu công chúa ngã bệnh, đến Hoàngthượng lệnh cho
Hoàng hậu điều tra kỹ, rồi đến Hoàng hậu không kiêng nể bỏ cũ thay mới
người của Quý phi, cho tới bây giờ tiểu công chúa lại xảy ra chuyện một
lần nữa, Tự Cẩm loáng thoáng cảm thấy đây là đòn phản kích của Quý phi.

Nhưng lấy tính mạng tiểu công chúa nói chuyện thì Tự Cẩm cực kỳ

khinh ghét. Người lớn tranh đấu, cần gì phải liên lụy con trẻ. Nếu như sức
khỏe của tiểu công chúa thật sự không tốt lắm thì đã đành. Nếu là Quý phi
cố ý làm thì điều này thật sự khiến người ta thất vọng đau khổ.

Bóng dáng Trần Đức An chợt lóe ngoài màn cửa, Vân Thường nhìn

thoáng qua nói: "Chủ tử, Trần Đức An đến."

"Cho hắn vào." Tự Cẩm đứng dậy, sửa sang lại xiêm y rồi mới nhấc chân

đi ra phòng ngoài ngồi xuống.

Tự Cẩm mới vừa ngồi xuống, Trần Đức An liền bước nhanh khom lưng

đi đến, "Nô tài Trần Đức An thỉnh an chủ tử."

"Đứng lên đi, bên ngoài có tin tức gì sao?" Tự Cẩm nhìn Trần Đức An

cúi thấp đầu, nét mặt đầy cung kính đối với mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.