HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 693

truyền đi ra ngoài, những kẻ 'Khốn kiếp' kia sẽ mắng chết nàng."

"Ngay cả thần tiên còn bị người mắng mà, thiếp bị chửi vài câu thì tính

là cái gì chứ. Bọn họ làm gì để người giận, hoàng thượng nói cho thiếp
nghe một chút, thiếp trút cơn giận cho người. Thiếp có nhiều ý xấu lắm."

"Nào có ai nói mình như vậy?" Lúc này còn chút gì tức giận thì Tiêu Kỳ

cũng đã bị Tự Cẩm làm cho tiêu tan hết. Trong lúc hắn đang khổ sở như
vậy, nàng dám nói thế trút giận cho mình, biết rõ nàng nói đùa nhưng trong
lòng vẫn rất được an ủi. Cánh tay ôm nàng lại siết chặt hơn một chút mới
lại nói: "Nàng nói đúng, ngay cả thần tiên đều có lúc bị người ta mắng chủi,
trẫm thân là vua của một nước thì cũng cần phải tự kiềm chế bản thân, sao
có thể bởi vì nhất thời chướng mắt mà tức giận không thể tiêu tan chứ."

"Người khác càng bắt nạt chúng ta, chúng ta càng phải cười thật vui vẻ.

Nếu ta khóc, bọn họ càng thêm đắc ý, không thể tiện nghi cho bọn họ
được."

Nghe lời nói trẻ con của Tự Cẩm, nhưng cũng có mấy điểm có lý ở bên

trong, lúc này tinh thần Tiêu Kỳ đã thả lỏng. Những lời nghẹn khuất không
muốn nói lúc trước cũng phải tuôn ra.

Tự Cẩm nghe xong cũng sững sờ, đám người này đâu chỉ to gan lớn mật,

đây căn bản là không coi Tiêu Kỳ ra gì mà.

"Làm rối kỉ cương trường thi, chuyện này quan hệ đến hưng suy của

quốc gia, mấy kẻ này quả thực là không muốn sống nữa!" Tự Cẩm tức đến
nỗi suýt nhảy dựng lên, thật nham hiểm. Chuyện này nếu duyệt danh sách
quan viên từ học sinh trúng cử sẽ có quan hệ đến tiền đồ của Thiên Đinh
Tư, liên quan đến phụ thân nàng. Mấy kẻ này muốn cắt đứt tiền đồ của
người nhà nàng, Tự Cẩm có thể không tức giận sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.