HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 745

sắc bén khiến thư đồng đứng một bên sinh lòng kinh hãi. Nhưng định thần
nhìn lại thì lại thấy người đứng bên cửa sổ ánh mắt ấm áp, nét mặt tuấn tú
như cũ. Hắn ta xoa xoa mắt, nhất định là mình hoa mắt sinh ảo giác. Công
tử nhà bọn họ lúc nào cũng ôn nhuận như ngọc, tại sao lại có thể có ánh
mắt hung ác như muốn giết người kia, nhất định là nhìn lầm rồi.

Xem thư trả lời xong, Tần Tự Xuyên đặt nó lên bàn, lại gác tay ngó ra

ngoài cửa sổ. Kinh đô vẫn phồn thịnh như cũ, chỉ là người và vật sớm đã
không còn. So với chuyện cũ trong ký ức của hắn ta thì khác nhau một trời
một vực.

Rõ ràng hắn ta còn nhớ từ lúc hơn một năm trước nàng mắc bệnh qua đời

ở trong cung, sau khi chết không có phong hào, không có ân chỉ, chỉ có một
chiếc quan tài mỏng manh chôn cất ở phi lăng. Cũng không có chuyện Tô
gia vào kinh, càng không có cái gì thành lập Thiên Đinh Tư, thủ lĩnh Kiêu
Long Vệ cũng không phải là Tô Thịnh Dương...

Không nghĩ tới hắn sống lại làm người thì bao nhiêu chuyện đã thay đổi

hoàn toàn không giống chút nào. Nhớ tới kiếp trước, hắn tham gia khoa cử,
vào triều làm quan, mấy năm trời vội vàng mưu cầu danh lợi, cuối cùng
nhập các vì tướng, chỉ muốn vì nàng đòi công đạo.

Nàng ốm chết trong cung, cũng không phải là thiên tai, mà là bị người

mưu hại.

Bảo vật hắn ta nâng niu trân quý trong tay lại trở thành vong hồn dưới

tay người khác. Làm sao hắn ta có thể yên giấc sống cho qua ngày, nếu
không thể vì nàng báo thù rửa hận, chẳng phải là phụ bạc tình cảm bao năm
thủa nhỏ của bọn họ sao?

Nhưng, vì sao sống lại một kiếp, mọi chuyện lại hoàn toàn khác như vậy

chứ?

Điều duy nhất cảm thấy vui vẻ là nàng còn sống, thật tốt quá!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.