HOÀNG GIA TIỂU KIỀU PHI - Trang 974

gì. Nghe hắn khuyên bảo, Tự Cẩm không thấy mất hứng chút nào, ngược
lại gương mặt vừa mới mặt ủ mày chau đầy thê thảm bỗng tươi tỉnh trở lại.

Tiêu Kỳ thấy Tự Cẩm cười mặt mũi lại tưới rói như hoa nở, bao nhiêu lời

vừa định nói bỗng chốc lại nuốt trở vào.

Thôi được rồi, không cần nói nữa, chừa chút thể diện cho nàng.

Cười y như đứa ngốc thế kia, bị răn dạy mà còn vui vẻ chắc cũng chỉ có

mình nàng. Nhưng thôi, vui vẻ như vậy khẳng định là hiểu được mình quan
tâm nàng. Trong phút chốc nét mặt của Tiêu Kỳ cũng hòa hoãn trở lại, cuối
cùng cũng không có ngốc lắm.

Ăn tối xong, Tự Cẩm liền gối đầu lên ngực hắn, bóp ngón tay hắn hỏi:

"Thiếp còn tưởng rằng Hoàng thượng không đến chứ?"

"Ta không đến, nàng sẽ không ngoan ngoãn ăn cơm phải không?" Tiêu

Kỳ còn có chút không vui.

"Không nhìn thấy Hoàng thượng thiếp ăn cơm không được."

Tiêu Kỳ cười giương khóe môi, trong miệng lại nói: "Bị người ta khi dễ

liền tìm ta làm nũng, giờ đã bớt giận chưa."

Tự Cẩm đỏ hết cả mặt, lại không chịu chịu thua, hầm hừ nói: "Rõ ràng là

người khác đào cái hố lớn chờ đạp thiếp xuống đó. Sau đó người khác lấy
đất lấp lên tính chôn thiếp luôn mà."

"Vậy nàng rơi xuống hố sao?"

"Thiếp đâu có ngốc như vậy? Mới chỉ rơi nửa bước thôi." Tự Cẩm hạ

giọng nói, hôm nay gặp cái hố to này, sự thật là nàng không có chút chuẩn
bị nào. Quý phi nói ra tay liền ra tay, trước đó không hề có dấu hiệu báo
trước gì hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.