HOÀNG HÀ QUỶ QUAN - Trang 132

Tôi rủa thầm một tiếng, đấm vào thành giường, hối hận vừa rồi sao

mình không ở thêm lát nữa, chỉ cần kéo dài thêm hai phút, chúng tôi có thể
biết được chuyện gì đang xảy ra.

Thiếu Gia cũng vô cùng chán nản, chẳng nói được gì, trong lòng

chúng tôi giống như có hai khối đá lớn đang đè xuống. Đột nhiên dường
như Thiếu Gia phát hiện thứ gì, đi lại bên cạnh thi thể lão Biện, mở bàn tay
lão.

Tôi hỏi Thiếu Gia: "Anh làm gì thế?"

Gã nói: "Tay hắn có nắm đồ!"

"Thứ gì?" Tôi vội vàng tiến lại, chỉ thấy trong bàn tay che trước ngực

của lão Biện nắm một mảnh giấy nhỏ, hai người mở ra xem thử, trên mặt
giấy viết chằng chịt rất nhiều chữ, còn vẽ một tấm giản đồ kỳ quái, chữ viết
quá ẩu nên căn bản đọc không hiểu, hơn nữa mực còn chưa khô hẳn là mới
được lão Biện viết chưa lâu.

Có thể suy đoán rằng chính lúc chúng tôi vừa rời đi, lão Biện đã bắt

đầu viết cái này.

Gã vội vàng viết tờ giấy này để làm gì? Tôi nghĩ thấy không đúng,

nhìn kỹ phát hiện lọ mực trên bàn đã khô, nguyên nhân mực bị ướt có lẽ do
tay của lão Biện toát ra nhiều mồ hôi, toàn thân lão cũng bắt đầu ướt.

Tôi cảm thấy vô cùng kỳ quái, lúc này không có thời gian xem kỹ, hơn

nữa có xem cũng không hiểu, chúng tôi cùng mở cửa nhà trọ, gọi an ninh,
tôi liền bỏ tờ giấy vào trong túi mình, nói với Thiếu Gia: "Chút nữa lấy
khẩu cung, nhớ ứng biến nhanh lẹ chút, chớ nói bậy bạ biết không?"

Thiếu Gia nói: "Còn quan tâm lời khai làm cái rắm gì, chúng ta còn

được mấy ngày nữa, lấy khẩu cung nhanh thì cũng lãng phí mất hai ngày,
tốt nhất là nhanh nghĩ cách đi"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.