HOÀNG HÀ QUỶ QUAN - Trang 152

Tôi nhìn dáng vẻ của hắn cũng không thể nhận biết là hắn nói thật hay

là láo, có điều hắn chỉ có một người cũng không thể làm gì ba người chúng
tôi, liền yên lòng nói: "Vậy được, bọn tôi còn đang sợ không tìm được
đường, vậy bọn tôi đi theo lão ca vậy" .

"Được rồi, được rồi" hắn vội vàng gật đầu, nói xong liền giúp bọn tôi

mang đồ. Nhóc con rất gian manh, liền đưa hết đồ cho hắn, luôn mồm kêu
đại gia ngọt xớt.

Bọn tôi đi dọc theo đường sắt, đường núi bên cạnh đường sắt tương

đối bằng phẳng, chúng tôi tạm thời có thể đi ổn, có điều đường núi rất
nhiều đoạn cua, hơn nữa còn phải qua đường hầm, trong đường hầm một
màu đen kịt, không thể đoán trước tình hình sẽ xảy ra.

Bốn giờ đồng hồ trôi qua rất nhanh, chẳng mấy chốc chúng tôi đã nhìn

thấy ánh đèn phía trước, đã tới thôn trang.

Quả thật là may mắn có răng vàng khè dẫn đường, chúng tôi mới có

thể đi qua đoạn đường này nhanh như vậy, hắn dẫn chúng tôi đi qua rất
nhiều đoạn đường mòn, tránh được mấy đoạn nguy hiểm, chỉ có điều toàn
mò mẫm trong đêm đen, chúng tôi cũng hoàn toàn không thể biết rốt cuộc
là đang ở nơi nào.

Chúng tôi theo răng vàng khè tiến vào trong thôn, hắn hỏi mấy người

chúng tôi đã có chỗ nghỉ chưa, không ngại thì qua nhà hắn ngủ. Tôi nói
không cần, tìm một nhà nghỉ nho nhỏ là được, hắn nói: "Tìm cái gì mà tìm,
nếu có nhà nghỉ thì tôi cũng không bảo các người qua nhà tôi, mười mấy
dặm vuông quanh đây một cái nhà nghỉ nát cũng không có. Nếu các người
không muốn qua nhà tôi thì cũng chỉ còn cách ngủ ngoài đường."

Tôi nhìn đồng hồ đeo tay, không còn cách nào, nửa đêm, nếu như quả

thật phải qua một đêm không ngủ, vậy thì ngày mai chúng tôi cũng không
cần làm gì nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.