HOÀNG HÀ QUỶ QUAN - Trang 194

Tôi cõng cô lên nói: "Đừng sợ, anh và Thiếu Gia đều là mệnh cứng,

cái loại hắc bạch vô thường đó đều không dám bén mảng đến đâu, trừ khi
đích thân Diêm vương gia gia đến thu nạp thôi, em cứ yên tâm đi, bọn ta
mà xuống thì những loại ngưu quỷ xà thần kia đều phải nhường đường
hết."

Vừa nói vừa cõng cô men theo khóm cây trên dốc đứng xuống đến

trong sơn cốc. Sơn cốc chiều rộng bằng hai chiếc xe, dưới đáy toàn là đá,
trong các khe đá căn bản cũng đều không có cỏ, điều này khiến người ta vô
cùng kỳ quái, giống như là có người nào hàng ngày dẫm đạp vào vậy. Tôi
hỏi cô nhóc tảng đá kia ở chỗ nào.

Cô chỉ tay phương hướng cho chúng tôi, lối đi chỗ đó so với chỗ

chúng tôi vừa đi qua cũng không khác nhau là bao, tôi thấy toàn một màu
đen. Phía cuối sơn cốc có một tảng đá lớn chắn ngang, phía sau tảng đá đó
là cái gì tôi cũng không thấy được, có điều có thể nghe thấy phía dưới có
tiếng ầm ầm như nước chảy, thật giống như có một con sông lớn đang cuộn
chảy bên dưới.

Tôi thả cô nhóc xuống, Thiếu Gia cũng định cõng cô, bị cô đá cho một

đá.

Tôi nói bọn họ đừng đừa nữa, mấy ngày này là mấy ngày cuối cùng

của chúng ta rồi, phải tập chung toàn bộ tinh thần mới được, vừa nói vừa
leo lên tảng đá.

Tảng đá rất lớn, đứng trên tảng đã, tiếng nước chảy càng rõ ràng hơn,

tôi bước về phía trước mấy bước, còn tưởng rằng phía sau tảng đá chỉ là
một dòng suối nhỏ, nhưng khi tới bên bờ đá nhìn thử, đột nhiên tôi thấy
trước mắt mình một trận cuồng phong trấn động. Nhất thời trời đất đảo điên
quay cuồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.