HOÀNG HÀ QUỶ QUAN - Trang 192

một màu đen kịt, nhưng rõ ràng nghe thấy một loại âm thanh kỳ quái từ
phía dưới vọng lên.

Đó giống như là tiếng động của xích sắt ma sát vào nhau, giống như

có rất nhiều người đang bị xích đi bộ vậy, có điều ở phía dưới vẫn một màu
đen nhánh, cô không thể nhìn rõ là người nào.

Cô nhóc là người có lòng hiếu kỳ rất lớn, lúc này lại có chúng tôi ở

đây nên cô nàng cũng không đến nỗi sợ, chỉ có điều cảm thấy loại âm thanh
này rất quỷ dị, chỗ này có thể nói chính là nơi rừng sâu núi thẳm, tại sao lại
xuất hiện loại thanh âm này chứ? Hơn nữa qua tiếng động phát ra thì phía
dưới hẳn là có không ít người, những người đó đến đây làm gì?

Cô mở đèn pin trong tay chiếu về hướng dưới núi thử, có điều có lẽ là

do góc chiếu bị khuấ, cô không nhìn thấy được gì, chỉ cảm giác mưa từ trên
trời đổ xuống rất rát, hội tụ ở dưới thành một dòng suối nhỏ, có điều âm
thânh phía dưới chắc chắn không phải tiếng nước chảy.

Loại âm thanh quỷ dị đó cứ không ngừng vọng lên, lúc đó cô cũng

cảm giác dường như có người bị xích bằng xích sắt đang đi bộ qua lại. Cô
không thể kiềm chế được lòng hiếu kỳ, nghĩ rằng sơn cốc cách chỗ chúng
tôi cũng không xa, liền một mình một ngựa leo xuống, trốn đằng sau một
tảng đá, lén xem thử.

Phía dưới vẫn một màu đen nhánh, cô lại không dám bật đèn pin, chỉ

dám nương theo chút ánh sáng yếu ớt, nhìn xem thử, thấy phía trước là một
dãy bóng người, đang đứng xếp hàng ngũ chỉnh tề, tiến về phía trước,
những người này chân đều mang xiềng, cứ đi được từng bước từng bước,
cái loại âm thanh ma sát của kim loại kia lại vang vọng trong sơn cốc, hòa
cùng với tiếng nhịp bước chân.

Cô nhóc nhìn một lúc, không biết tại sao trong lúc bất chợt lại nảy

sinh một loại kích thích, muốn tới chỗ bọn họ, sau đó cô nhanh chóng phát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.