HOÀNG HÀ QUỶ QUAN - Trang 191

chúng tôi cũng không quay về được nữa, dấu chân lúc tới cũng đã mất hết,
sợ rằng bây giờ quay về cũng sẽ bị lạc đường trong rừng cây. May mắn là
Thiếu Gia cũng tương đối chu đáo, phần lớn những đồ cần thiết đều đã
mang theo bên người.

Tôi dùng chạng cây chống tấm vải chống nước lên dựng thành cái lều

vải đơn giản, sau đó dìu nha đầu vào trong lều, cho cô uống một chút rượu
trắng để bớt hoảng sợ đồng thời cũng đuổi bớt lạnh. Nhìn sắc mặt cô dần
hồng nhuận, liền hỏi cô chuyện gì xảy ra.

Nha đầu vốn dĩ không biết uống rượu, uống một hớp thật lớn, suýt sặc,

vừa lau nước mắt vừa nói: "Ai da, em sợ muốn chết, còn tưởng rằng không
thể gặp được hai người nữa" .

Tôi nói: "Em đừng khóc nữa, không phải bọn anh đều đã ở đây rồi

sao, rốt cuộc ngày hôm qua đã gặp phải chuyện gì?"

Nha đầu vẻ mặt đáng thương lí nhí: "Em ngại, chỉ nói cho một người

nghe được không" .

Tôi nhủ thầm, có cái gì mà không thể nói, chẳng lẽ cô bị dã nhân

cưỡng dâm rồi sao? Nhìn qua Thiếu Gia, Thiếu Gia phủi tay một cái, khó
chịu đi ra ngoài.

Thì ra sự thực là mấy hôm nay cô nàng tới cái ngày đó, tối hôm qua cô

giả bộ ngủ, thấy chúng tôi ngủ rồi cô liền chạy vào trong rừng cây đổi cái
thứ kia.

Thay xong xuôi, lúc cô chuẩn bị trở về, lẽ ra nếu cứ một đường chạy

thẳng về chỗ chúng tôi thì cũng không có chuyện gì xảy ra, nhưng đột
nhiên khi đó cô nghe thấy bên trong sơn cốc vọng ra một số tiếng động lạ.

Chỗ chúng tôi ngủ là trên sườn núi, phía dưới chính là sơn cốc, cô len

lén đi tới chỗ một tảng đá, ngó xuống xem thử, chỉ thấy phía dưới sơn cốc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.