HOÀNG HÀ QUỶ QUAN - Trang 80

Vương Nhã Nam cũng ngạc nhiên không hiểu: “Không biết, tâm trạng

thầy bị kích động rất mạnh, em cũng không hiểu ý thầy là gì, thầy nói hồ
đoạn thủy là mắt rồng Hoàng Hà, đồ trong động không phải thứ tầm
thường, chắc chắn có gì huyền bí, tuyệt đối không thể moi ra. Em thì cảm
thấy, chắc thầy đang tự cho là mình có quá nhiều tội lỗi, bởi vì dù sao thầy
cũng là người nhiều tuổi nhất ở đây, thầy cho rằng Đan Quân chết là do lỗi
của thầy”.

Tôi thở dài, nếu nói đến trách nhiệm thì chắc chắn tôi cũng có phần,

chính tôi đã từng chút, từng chút thả hắn vào trong động, thực ra lúc đó chỉ
cần có một người phản đối, chắc chắn sẽ không phát sinh chuyện này, chỉ
trách lòng hiếu kỳ của tôi và đám người này quá lớn mà thôi.

Vương Nhã Nam vỗ tôi một cái, dọc đường đi cô không nói nhiều

nhưng tôi cảm giác người con gái này hiểu biết rất sâu, trao đổi ánh mắt với
cô một cái, tôi cảm giác trong lòng thoải mái hơn hẳn.

Cô trở về tiếp tục an ủi giáo sư, tôi đốt một điếu thuốc, đi tới cửa từ

đường thấy rất đông người đang tụ tập, Thiếu Gia cũng ở đó nghe họ nói
chuyện phiếm, bàn tán chuyện mới xảy ra vừa rồi, tôi cũng xán lại nghe
cùng.

Một lúc sau, đột nhiên lão đầu “Tọa Thi” từ trong từ đường đi ra, mọi

người nghĩ rằng đã xong việc, không ngờ lão đầu kia vẫn không cho phép
mọi người đi vào. Sau đó lão nhìn qua đám người ở đây một chút, liếc mắt
thấy tôi liền nói: “Cậu đi cùng ta”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.