HOÀNG HẬU ĐỘC NHẤT - Trang 123

Hôm qua ở trà lâu Y Kiều đã xác định, nói giữa bằng hữu không cần

phải giữ lễ, cứ gọi trực tiếp tên nàng là được. Vì vậy, lúc này hắn gọi như
thế cũng coi như là đã thụ giáo, cũng khiến cho bầu không khí trở nên thoải
mái hơn, không hề có gì gọi là đường đột hay không ổn.

"Tốt, rất tốt!" Y Kiều giơ ngón tay cái, hài lòng khen.

"Có điều." Nàng lấy thỏi mực đã được vót thành hình viên phấn, lại

chỉ đến nơi 'bảng đen' tinh mỹ còn khắc hoa văn kia, bĩu môi: "Có phải hơi
phô trương không?"

Nàng có thể nhìn ra, mấy thứ này đều được làm từ gỗ, giá trị ắt không

nhỏ. Đặc biệt là thỏi mực này, lại còn mang theo chút hương thơm, nghe
nói là loại bậc nhất thiên hạ, được làm thủ công tại Huy Châu. Mà bảng đen
này, toàn thân đều là gỗ, hơn nữa còn là gỗ tử đàn. Sau khi nàng biết toàn
bộ, thật sự đã chặc lưỡi không ngớt với sự phô trương ngầm này.

Cùng lúc, nàng cũng hơi khó xử. Bản thân cũng không phải là người

xuất thân từ danh gia có tiếng học tốt, lại phải bày biện như vậy.

Mặc Ý hơi sững sờ, chợt có chút xấu hổ: "Về chất liệu gỗ thì ta vẫn

chưa chú ý lắm, chỉ bảo bọn họ làm theo kiểu thường mà thôi."

Y Kiều nghe lời hắn nói, đột ngột cảm thấy lời mình hỏi dường như

không thích hợp cho lắm.

Phải biết rằng, đứng trước những người không cùng tầng cấp, khả

năng phán đoán giá trị cũng sẽ khác nhau. Của cải trong nhà hùng hậu,
cuộc sống cũng sẽ tốt hơn. Vì vậy, sự nhận thức giữa giá trị của mọi thứ
trong mắt bọn họ cũng không thoát khỏi sự khác biệt này. Có thể đối với
người bình thường, đó là những thứ quá quý giá, nhưng trong mắt họ chỉ là
những thứ bình thường mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.