HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 513

Alexandre Dumas

Hoàng hậu Margot

Dịch giả: Tố Châu

Chương 48

Một vòng vương miện cho hai cái đầu

- Cho ông d Alençon tới gặp ta! - Vừa cho mẹ lui, Charles vừa gọi.
Sau khi được nhà vua truyền lệnh từ nay chỉ được tuân lời mình ông ta mà
thôi, ông de Nancey thoắt cái đã chạy từ cung vua tới khu phòng của hoàng
đệ và chuyển đạt mệnh lệnh của đức vua không chút chậm trể.
Quận công d Alençon giật mình. Ông ta thường ngày vẫn e sợ Charles, và
từ khi nuôi những mưu đồ thì lại càng có lý do để sợ hơn. Tuy vậy d
Alençon vẫn tới cung vua với vẻ vội vàng có tính toán.
Charles đang đứng và thổi qua kẽ răng một điều kèn săn.
Khi bước vào, quận công d Alençon nhìn thấy trong con mắt trơ trơ của
Charles một tia nhìn đầy hằn thù mà ông ta biết quá rõ.
- Bệ hạ đã cho đòi, vậy tôi đây. Bệ hạ có điều gì cần dạy?
- Hoàng đệ tốt bụng của ta, ta muốn nói với ông rằng để thưởng cho tình
thân thiết của ông đối với ta, hôm nay ta quyết định sẽ ban cho ông điều
ông mong ước nhất.
- Cho tôi ạ?
- Ừ, chỉ anh đấy. Anh nghĩ mà xem có điều gì mà anh mơ ước bấy lâu nay
mà không dám hỏi xin ta, ta sẽ ban cho anh điều đó!
- Tâu bệ hạ - Florence đáp - Tôi xin thề với Người là tôi chỉ mong sao cho
Người mãi mãi khang cường.
- Nếu thế thì chắc anh phải hài lòng lắm d Alençon ạ. Cơn khó ở mà ta cảm
thấy hồi bọn Ba Lan tới đây đã qua rồi. Nhờ có Henriot, ta đã thoát khỏi
con lợn rừng hung dữ muốn xé xác ta và nay ta khỏe tới mức chẳng có gì
phải ghen tỵ với kẻ khỏe nhất trong vương quốc ta. Anh có thể mong muốn
điều gì khác hơn mà không sợ mang tiếng là đứa em tồi ngoài việc mong
cho ta khỏe mãi. Sức khỏe của ta nay tuyệt lắm rồi.
- Tâu bệ hạ, tôi không mong ước gì hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.