HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 290

- Ai ở trong phòng ông vậy?
- Điện hạ…
- Suỵt! -Marguerite ngắt lời.
Chàng trai tuân lệnh.
- Ai ở chỗ cửa kiệu? - Nàng hỏi De Mole.
- Hai người hầu và một người hầu ngựa.
- Được! Bọn man rợ ấy mà! De Mole, ông hãy nói cho tôi biết ông thấy ai ở
trong phòng ông?
- Quận công François.
- Làm gì?
Tôi không biết.
- Với ai?
- Với một người lạ mặt.
- Lạ nhỉ! Vậy là ông không tìm thấy ông Coconnas – Marguerite nói tiếp.
Hiển nhiên là nàng cũng không nghĩ mình đang nói gì.
- Vậy nên như tôi đã trình với lệnh bà, tôi lo đến chết người vì chuyện ấy.
- Thế thì tôi cũng không muốn làm ông sao lãng việc tìm kiếm lâu hơn nữa
- Marguerite thở dài nói - Nhưng không hiểu tại sao tôi có ý nghĩ là tự ông
ta sẽ trở về. Thôi, không sao, ông cứ đi đi.
Nàng đưa một ngón tay lên môi. Vì Marguerite xinh đẹp đã không gửi gắm
một điều bí mật nào, không thổ lộ điều gì với De Mole, nên chàng trai hiểu
rằng cái cử chỉ đáng yêu đó không hề nhằm mục đích yêu cầu chàng phải
yên lặng mà còn có một ý nghĩa khác.
Đoàn người lại đi tiếp. Còn De Mole, để theo đuổi việc điều tra của mình,
tiếp tục đi dọc theo sông tới tận phố Cầu Dài nối với phố Saint-Antoine.
Tới chỗ trông sang phố Jouy, chàng dừng lại.
Tối hôm trước, hai thị nữ đã bịt mắt chàng và Coconnas chính ở chỗ này.
Chàng đã rẽ trái và đếm được khoảng hai mươi bước chân. Nay chàng lại
làm cái trò đó và thấy mình đứng trước một ngôi nhà hay nói đúng hơn là
một bức tường mà phía sau có một ngôi nhà, ở giữa bức tường là một cánh
cửa chạm ô văng, đóng đinh to bản và có trổ lỗ châu mai.
Ngôi nhà nằm ở phố Cloche Percée, một phố nhỏ hẹp một đầu ăn sang phố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.