HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 299

- Ông có biết tiếng Latinh không, ông de Mouy?
- Ngày xưa tôi biết, nhưng bây giờ tôi quên mất rồi - Chàng trai đáp.
Marguerite mỉm cười nói:
- Ông de Mouy, ông có thể tin ở sự kín đáo của tôi. Tuy nhiên, vì hình như
tôi biết tên cái người mà ông tìm ở Louvre, tôi xin giúp ông để dẫn ông tới
chỗ người đó một cách chắc chắn.
- Xin lệnh bà tha lỗi, tôi nghĩ rằng lệnh bà nhầm và ngược lại lệnh bà hoàn
toàn không biết…
- Sao? - Marguerite kêu lên - Chứ không phải là ông tìm đức vua Navarre
à?
- Than ôi! Tôi lấy làm tiếc mà xin với lệnh bà đừng để cho đức hoàng
thượng biết gì về sự có mặt của tôi ở Louvre.
- Xin hãy nghe tôi, ông de Mouy - Marguerite ngạc nhiên nói - Cho tới lúc
này tôi vẫn cho ông là một trong những thủ lĩnh kiên cường nhất của phe
Tân giáo, một trong những người ủng hộ trung thành nhất của đức vua
chồng tôi, phải chăng tôi nhầm?
- Không, thưa lệnh bà, vì mới sáng nay thôi tôi vẫn còn có đủ tất cả những
gì mà lệnh bà vừa nói.
- Vậy nguyên nhân nào đã khiến ông thay đổi từ sáng đến giờ.
- Thưa lệnh bà - De Mouy nghiêng mình thi lễ đáp - Xin lệnh bà miễn cho
tôi khỏi phải trả lời và cúi xin Người nhận cho lòng tôn kính của tôi.
Với một thái độ cung kính nhưng dứt khoát, de Mouy tiến vài bước về phía
cửa mà chàng đã đi vào.
Marguerite ngăn chàng lại.
- Tuy nhiên, thưa ông, tôi xin ở ông một lời giải thích. Tôi thấy hình như
lời hứa của tôi cũng có giá trị đấy chứ.
- Thưa lệnh bà, tôi phải yên lặng. Và nghĩa vụ này thực sự quan trọng nên
tôi mới không trả lời lệnh bà.
- Tuy vậy,…
- Lệnh bà có thể khiến tôi gặp nguy nhưng không thể khiến tôi phải phản
bội lại những người bạn mới của tôi.
- Nhưng còn những người bạn cũ của ông, phải chăng họ không có chút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.