HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 331

Alexandre Dumas

Hoàng hậu Margot

Dịch giả: Tố Châu

Chương 29

Xuất hành

Vào sáng hôm sau, khi vừng mặt trời đỏ lừ lộng lẫy nhưng không tỏa nắng
như vẫn thường gặp trong những ngày được ưu đãi của mùa đông này mọc
lên từ phía sau những ngọn đồi của Paris thì trong sân Louvre đã náo động
từ hai tiếng đồng hồ nay rồi.
Một con ngựa chiến Barbari tuyệt đẹp, cao lớn chăn như chân hươu với gân
guốc chằng chịt như mạng lưới đứng giậm chân vểnh tai và thở phì phì như
tóe lửa từ hai lỗ mũi, đang chờ Charles IX trong sân. Nhưng con vật còn
chưa sốt ruột bằng chủ nó đang bị Catherine giữ lại ngang đường để, theo
như lời bà, nói với ông về một việc quan trọng.
Cả hai đang ở trong sảnh đường gắn kính. Catherine vẫn lạnh lùng, xanh tái
và thản nhiên như mọi khi, còn Charles nóng nảy gặm móng tay và quất
vào hai con chó yêu quý nhất của mình.
Chúng đều mặc giáp vòng sắt đề mõm lợn lòi không phạm được vào thân
và chúng có thể đương đầu với con vật dữ tợn mà không bị hề hấn gì. Một
chiếc huy hiệu nhỏ mang sắc huy nước Pháp được khâu trên ngực chúng
gần giống như kiểu huy hiệu trên ngực những kẻ hầu vẫn thèm muốn
những đặc quyền của lũ sủng thần may mắn đó.
- Charles, cẩn thận nhé - Catherine nói - Không ai ngoài anh và ta biết được
rằng những người Ba Lan sắp tới. Ấy thế mà Chúa tha tội cho con, vua
Navarre hành động như là y đã biết điều đó vậy. Mặc dù y đã cải đạo, và
điều này ta vẫn còn ngờ, y vẫn thông đồng với bọn Tân giáo. Anh có nhận
thấy mấy hôm nay y đi nhiều không? Y có tiền, trước thì y chẳng bao gờ
có. Y mua ngựa, mua vũ khí, những ngày mưa y tập đánh kiếm từ sáng tới
tối.
- Lạy Chúa, mẹ ạ - Charles sốt ruột nói - Có phải mẹ nghĩ y định giết tôi
hay ông em d Anjou của tôi chăng? Nếu thế y còn phải học thêm, vì hôm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.