HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 365

ở đầu phố Beauvais tới nhập bọn và cả tốp người cùng đi vào thành phố.
***
Chuông điểm mười giờ.
- Thế nào? - Marguerite hỏi khi nhà vua và Henri đi khỏi - Chúng ta lại vào
bàn chứ?
- Thôi, thôi! Không đâu - Quận chúa đáp - Mình sợ quá. Ngôi nhà nhỏ phố
Cloche Percée muôn năm! Nếu ai không bao vây tấn công thì không thể
vào được, và các chàng trai của chúng ta có quyền đấu gươm ở đó. Nhưng
ông tìm gì vậy, ông de Coconnas?
- Tôi tìm anh bạn De Mole - Anh chàng Piémontais trả ởi.
- Ông tìm ở phía đằng phòng ngủ của tôi, ông ạ - Marguerite - chỉ dẫn - Ở
đó có một cái buồng con…
- Được, tôi hiểu rồi - Coconnas đáp.
Và chàng bước vào phòng ngủ.
- Thế nào, tới đâu rồi? - Có giọng nói vang lên trong bóng tối.
- Ê mẹ kiếp! Chúng ta đang đến món tráng miệng.
- Thế còn vua Navarre?
- Ông ta chẳng nhìn thấy gì hết. Thật là một ông chồng tuyệt vời, mình
mong bà vợ mình cũng kiếm được một ông như thế.
- Nhưng chắc bà ta chỉ có được ở đời chồng sau thôi.
- Thế còn vua Charles?
- À đức vua thì khác, Ngài đưa ông chồng đi rồi.
- Thật à?
- Đúng như mình nói đấy. Hơn nữa, Ngài đã ban cho mình một cái liếc
ngang làm vinh dự cho mình khi biết mình là người của d Alençon, rồi lại
một cái liếc dọc khi biết mình là bạn cậu.
- Cậu nghĩ rằng người ta đã nói về mình với Ngài.
- Ngược lại, mình sợ rằng người ta tốt quá. Nhưng vấn đề chẳng phải ở chỗ
đó, mình nhìn thấy hình như các bà phải đi hành hương ở phía phố Roi de
Sicily và chúng mình phải dẫn đường cho các nữ hành hương.
- Nhưng, không thể được!… Cậu cũng biết đấy.
- Sao lại không thể được?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.