HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 524

- De Mouy đã bị bắt.
- Tôi biết.
- De Mouy đã khai hết với nhà vua rồi.
- Ông ta khai cái gì?
- Ông ta kể rằng tôi muốn làm vua Navarre và đang âm mưu để làm việc
đó.
- Ái dà! Thế thì anh bị mang tiếng mất rồi, tội nghiệp François! Thế sao
anh vẫn còn chưa bị bắt là thế nào?
- Tôi cũng chẳng biết tại sao nữa. Đức vua giễu cợt tôi và giả vờ như định
ban vương quốc Navarre cho tôi. Chắc ông ta định bắt tôi thú nhận điều gì,
nhưng tôi không nói năng gì hết.
- Anh làm thế là đúng đấy, mẹ kiếp - Anh chàng Bearnais nói - Chúng ta
cần vững vàng, mạng sống của chúng ta phụ thuộc vào đấy đấy!
- Ừ - François tiếp - Tình hình rắc rối quá Henri ạ, vì thế nên tôi đến định
hỏi ý kiến anh, anh bảo tôi nên ở lại hay trốn đi?
- Anh đã gặp đức vua rồi chứ gì? Người đã nói chuyện với anh phải không?
- Đúng thế.
- Thế thì lẽ ra anh phải biết được ý định của nhà vua chứ. Hãy làm theo linh
tính của anh.
- Tôi thích ở lại hơn - François đáp.
Dù tự nhủ đến mấy, Henri vẫn để lộ ra một cử chỉ vui mừng, và dù cử chỉ
đó có khó nhận ra đến mấy, François cũng đã nhận thức được nó.
- Vậy anh ở lại đi - Henri đáp.
- Còn anh?
- Đức mẹ ơi, nếu anh ở lại, tôi chẳng có lý do gì để ra đi cả. Tôi định ra đi
là để theo anh, để hết lòng với anh và khỏi phải xa một người anh em mà
tôi yêu mến.
- Thế là mọi kế hoạch của chúng ta sôi hỏng bỏng không - d Alençon nói -
Anh chẳng vật lộn gì mà cứ để buông rơi ngay từ cú rủi đầu tiên như vậy à?
- Tôi không coi việc ở lại là không may, nhờ cái tính vô tâm của tôi, tôi ở
đâu cũng được.
- Thôi được, không nói tới chuyện ấy nữa. Tuy nhiên, nếu anh có quyết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.