HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 559

Trong tất cả việc này, Marguerite chẳng để mất cả tự do thân thể lẫn tự do
tư duy của mình, nàng ra dấu với chồng một lần cuối rồi đi qua gần La
Mole đến nỗi chàng có thể nghe được hai câu tiếng Hy Lạp mà nàng buông
ra:
"Mê đêiđê."
Có nghĩa là: "Đừng ngại".
- Nàng bảo mình đừng có e ngại - De Mole đáp.
- Ăn thua gì - Anh chàng Piémontais lẩm bẩm - Điều đó có nghĩa ở đây
không tốt lành gì cho chúng mình cả. Cứ lần nào người ta nói với mình như
thế để động viên thì y như rằng lần ấy hoặc mình bị một viên đạn vào đâu
đấy, hoặc ăn một nhát kiếm vào người, hay lại vớ ngay được một chậu hoa
lên đầu.
"Đừng e ngại" thì dù là tiếng Do Thái cổ hay tiếng Hy Lạp, tiếng Latinh
hay tiếng Pháp bao giờ cũng có nghĩa là "Coi chừng đấy".
- Đi thôi các ông - Viên trung uý khinh kỵ nói.
- Này, hỏi thế này thí khí tò mò chứ người ta định dẫn chúng tôi đi đâu
đây? - Coconnas hỏi.
- Tôi nghĩ là tới Vincennnes - Viên trung uý đáp.
- Tôi thích đi chỗ khác hơn - Coconnas tiếp - Nhưng tóm lại thì có phải bao
giờ người ta cũng được đến nơi mình muốn đâu.
Dọc đường đi nhà vua hơi tỉnh lại và khỏe dần. Thậm chí tới Nantes ông
còn muốn lên ngựa, nhưng người ta ngăn ông lại.
- Báo ngay cho thầy Ambroise Paré nhé - Vừa tới Louvre, Charles đã
truyền.
Ông xuống kiệu, tì vào vai Tavannes bước lên cầu thang rồi về cung và
cấm không ai được theo ông.
Mọi người đều nhận thấy nhà vua có vẻ trầm mặc. Suốt dọc đường ông
đăm chiêu suy nghĩ và chẳng chuyện trò với ai cả, cũng chẳng quan tâm gì
đến vụ âm mưu lẫn những kẻ âm mưu. Hiển nhiên điều khiến ông bận tâm
là căn bệnh của ông. Căn bệnh này quá đột ngột, kỳ lạ và gây đau đớn. Vài
triệu chững cũng giống như những triệu chứng mà người ta đã nhận thấy ở
ông anh François đệ nhị của Charles ít lâu trước khi ông này băng hà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.