HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 604

sống mới sướng chứ, cái thằng cha ấy. Này, nhưng cậu sao thế kia?
- Không, mình chợt nghĩ ra một ý
- Hình như cái ý ấy chẳng hay ho gì lắm, cậu nom tái xanh tái xám kia kìa.
- Mình tự hỏi sao người ta lại đưa chúng mình đến giáo đường nhỉ?
- Ô thì để cầu nguyện chứ còn gì nữa. Mình thấy cũng đến lúc rồi.
- Nhưng người ta vẫn chỉ đưa tới giáo đường những kẻ bị kết án tử hình
hoặc những người bị nhục hình thôi cơ mà.
- Ô hô! – Coconnas cũng hơi tái mặt đi - Cũng đáng quan tâm đấy. Ta thử
hỏi cái anh chàng mà mình phải đâm lòi ruột ra xem. Này ông bạn cầm
khoá!
- Thưa ngài gọi tôi! - Viên coi ngục đang đứng canh chừng trên những bậc
thang đầu đáp.
- Ừ, lại đây!
- Tôi đây ạ.
- Có đúng đã thoả thuận là chúng ta sẽ trốn ở chỗ giáo đường không?
- Suỵt! - Viên coi ngục sợ hãi nhìn quanh.
- Cứ yên tâm, không ai nghe lỏm đâu.
- Thưa ngài, vâng, đúng ở chỗ giáo đường đấy ạ.
- Vậy ra họ dẫn chúng ta đến giáo đường à?
- Chắc chắn là như vậy vì lẽ thường vẫn thế.
- Lẽ thường nào?
- Vâng, sau mỗi lần kết án tử hình, người ta có lệ để người tử tù qua đêm ở
nơi giáo đường.
Coconnas và De Mole cùng rùng mình nhìn nhau.
- Vậy anh nghĩ rằng chúng ta sẽ bị kết án tử hình à?
- Đúng thế ạ… Nhưng các ngài cũng tin thế đấy thôi.
- Sao? Chúng ta cũng tin thế ấy à? - De Mole hỏi
- Vâng… Nếu các ngài không tin như thế, các ngài đã chẳng chuẩn bị để
trốn đi như thế này.
- Cậu thấy chưa hắn nói chí lý lắm! - Coconnas bảo De Mole.
- Ừ. Và ít ra bây giờ mình cũng biết là chúng mình đang chơi "được ăn cả
ngã về không".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.