HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 624

không gian như làn hơi nóng ồn ào trước cơn giông.
Marguerite chạy bổ tới chỗ De Mole và ôm chầm lấy chàng.
De Mole thốt lên một tiếng kêu khủng khiếp giống như những tiếng
Coconnas đã nghe thấy lúc còn ở trong hầm giam và đã khiến chàng suýt
phát điên.
- Lạy Chúa! Có chuyện gì vậy mình? - Marguerite hoảng sợ lùi lại.
De Mole thốt lên một tiếng rên thâm trầm và đưa tay lên mặt dường như
chàng không muốn nhìn thấy Marguerite.
Marguerite kinh hãi về sự im lặng và cử chỉ này còn hơn cả vì tiếng kêu
đau đớn của De Mole vừa xong.
- Ôi! Nàng thốt lên - Mình sao vậy? Người mình đầy máu.
Coconnas đã tới được bàn thờ, cầm dao và đã ôm Henriette trong tay bèn
quay lại.
- Mình đứng dậy đi! Marguerite nói - Em van mình, mình đứng dậy đi. Đến
lúc rồi.
Một nụ cười buồn rầu đến phát sợ lướt qua làn môi nhợt nhạt của De Mole,
chàng có vẻ như không thể cười được nữa.
- Hoàng hậu thân yêu - Chàng trai trả lời - Nàng đã dự định mà không tính
tới tâm địa của Catherine, nghĩa là không tính trước tới một tội ác. Tôi đã
chịu nhục hình, xương tôi đã nát, toàn thân tôi chỉ còn là một vết thương
mà thôi, và cử động lúc này đây của tôi để đặt được môi lên trán nàng
khiến tôi đau đớn còn hơn cái chết.
Và quả thật, người tái mét, de Mole cố gắng tì môi lên trán hoàng hậu.
- Nhục hình! - Coconnas thốt lên - Nhưng mình cũng đã chịu nhục hình!
Vậy tên đao phủ đã không giúp cậu điều hắn đã giúp mình.
Và Coconnas kể lại tất cả.
- A, vậy là rõ rồi - De Mole đáp - Cậu đã bắt tay ông ta ngày chúng ta tới
thăm, mình lúc ấy đã quên rằng tất cả mọi người đều là anh em, mình đã ra
ý dè bỉu, Chúa đã trừng phạt thói kiêu ngạo của mình, tạ ơn Chúa! - De
Mole chắp tay lại.
Coconnas và hai người đàn bà nhìn nhau xiết đỗi kinh hoàng.
- Thôi nào - Viên coi tù đã đi ra cửa để nghe ngóng vừa quay trở lại nói -

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.