HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 631

ầm vang dội như một lời kêu than chung cho tất cả. Đàn ông thì gầm lên
còn đàn bà thốt lên những tiếng kêu than vãn rầu rĩ.
- Đó là một trong những người thanh lịch nhất trong triều - Đàn ông nói -
Đáng nhẽ ông ta không phải chết ở Saint-Jeanne Grève mà ở Préaux Clercs
kia.
- Ông ta đẹp trai quá! Nom ông ta xanh quá! Ông ta không khai tí nào cả
đấy! - Đàn bà bảo.
- Bạn ơi, mình không tự đứng được rồi - De Mole nói - Cậu đưa mình đi
nhé.
- Chờ mình một tí - Coconnas đáp.
Chàng ra hiệu cho đao phủ tránh ra rồi cúi xuống ẵm De Mole trong cánh
tay mình như ẵm một đứa trẻ. Chàng mang cả cái thân thể nặng nề ấy trèo
lên bục mà không hề lảo đảo, tới bục, chàng đặt De Mole xuống giữa
những tiếng kêu đầy phấn kích và tiếng vỗ tay của đám đông.
Coconnas nhấc mũ lên cúi chào. Rồi chàng ném mũ xuống bên mình trên
đoạn đầu đài.
- Nhìn quanh chúng mình xem - De Mole hỏi - Cậu có thấy họ ở đâu
không?
Coconnas đưa mắt từ từ nhìn quanh quảng trường, tới một điểm chàng
dừng lại, không rời mắt khỏi đó và đưa tay ra chạm vào vai bạn.
- Nhìn kia, cậu nhìn lên chỗ cửa sổ của chiếc tháp nhỏ kia xem.
Và tay kia chàng chỉ cho De Mole thấy toà nhà mà bây giờ vẫn còn ở vào
khoảng giữa phố Vannerie và phố Mouton và là một trong những tàn tích
của thời đã qua.
Hai người đàn bà vận đồ đen đứng tựa vào nhau không phải ở ngay cửa sổ
mà hơi lùi vào một chút.
- Ôi mình chỉ sợ có mỗi một điều là chết mà không được nhìn lại nàng - De
Mole thốt lên - Giờ mình đã thấy được nàng, mình chết cũng thoả lòng.
Mắt đăm đăm nhìn lên chiếc cửa sổ, chàng đưa chiếc hộp đựng thánh tích
lên miệng hôn tới tấp.
Coconnas cúi chào hai người đàn bà với tất cả vẻ duyên dáng dường như
chàng đang ở trong một phòng khách nào đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.