HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 663

Cùng lúc đó, tấm rèm treo trên đầu giường được vén lên, phía sau là một
gương mặt tái xanh và một giọng nói vang lên giữa cảnh im lặng chết chóc
đang ngự trị trong phòng nhà vua.
- Hãy sống cái đã - Giọng đó nói.
- René à - Henri thốt lên.
- Thưa bệ hạ, vâng.
- Lời tiên đoán của người là sai sao? Ta không được làm vua ư? - Henri kêu
lên.
- Thưa bệ hạ, Người sẽ làm vua, nhưng thời điểm chưa tới.
- Làm sao người biết được? Hãy nói cho ta biết liệu ta có thể tin người
được hay không?
- Xin bệ hạ lắng nghe.
- Ta nghe đây.
- Bệ hạ cúi xuống đây.
Henri nghiêng mình xuống trên thân Charles. René cũng cúi xuống. Họ chỉ
cách nhau có bề rộng chiếc giường, và khoảng cách đó lại càng ngắn lại vì
họ đều cúi xuống. Giữa họ là tấm thân bất động im lìm của nhà vua đang
hấp hối.
- Xin bệ hạ hãy nghe đây - René nói - Tôi được Thái hậu đặt ở đây để hại
bệ hạ nhưng tôi muốn được giúp Người hơn, tôi tin vào lá số tử vi của
Người. Giúp bệ hạ tôi vừa được lợi cho thể xác lẫn linh hồn tôi.
- Có phải Thái hậu cũng đã ra lệnh cho người nói với ta như thế không? -
Henri nghi ngờ lo lắng hỏi.
- Không - René đáp - Nhưng hãy nghe một điều bí mật.
Và y lại cúi thấp hơn nữa, Henri cũng làm theo đến nỗi hai mái đầu gần
như chạm nhau. Cuộc nói chuyện của hai người trên thân thể một ông vua
đang chết mang vẻ u tối đến nỗi đám tóc của gã Florentin mê tín dựng
ngược cả lên, còn mồ hôi chảy đầm đìa trên gương mặt Henri
- Xin bệ hạ hãy nghe một điều bí mật mà chỉ mình tôi được biết và tôi xin
nói để bệ hạ hay nếu bệ hạ dám thề trên linh hồn người sắp chết này là sẽ
tha thứ cho tôi về cái chết của lệnh bà Thái hậu mẹ Người.
- Ta đã hứa với ông điều đó một lần rồi - Henri sầm mặt nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.