HOÀNG HẬU MARGOT - Trang 672

- Tôi quay lại đây chỉ vì mình thôi.
- Nói dối.
- Xin thề, em thân mến, tôi nói thật đấy. Nhưng thôi không nói chuyện ấy
nữa. Tôi còn hai ba tiếng đồng hồ hạnh phúc nữa rồi chúng ta phải chia tay
nhau mãi mãi.
- Ôi mình ơi chỉ có tình yêu của tôi là còn mãi mà thôi.
Henri vừa nói ông không có thì giờ để tranh luận, vì vậy nên ông không hề
tranh luận, ông tin lời phu nhân hay ít ra cũng tỏ ra là tin lời bà vì ông vốn
hay hoài nghi.
Trong lúc đó, đúng như lời vua Navarre, de Mouy và hai đồng đội của
chàng nấp quanh ngôi nhà.
Theo hẹn Henri sẽ ra khỏi nhà vào nửa đêm chứ không phải là ba giờ sáng.
Họ sẽ đưa phu nhân de Sauve về Louvre như đêm trước và từ đó họ sẽ tới
phố Cerisaie nơi Maurevel ở.
Chỉ đến ngày hôm đó de Mouy mới biết chính xác về chỗ kẻ thù của chàng
ở.
Họ ở đó đã được một tiếng đồng hồ chợt thấy có một người, theo sau là
năm người nữa, tiến tới gần cửa ngôi nhà nhỏ và lôi ra rất nhiều chìa khoá
để thử mở.
Nhìn thấy vậy de Mouy đang nấp trong chỗ khuất ở cánh cửa nhà bên cạnh
chỉ nhảy một bước đã tới bên người kia và nắm lấy tay y.
- Chờ tí đã - Chàng nói - Không được vào đấy.
Người kia nhảy lùi ra phía sau, và trong khi bật người lên mũ y rơi ra.
- De Mouy de Saint-Phale! - Y kêu lên.
- Maurevel! - Chàng trai Tân giáo hét lên và giơ kiếm - Ta đi tìm mày, mày
lại dẫn xác đến gặp ta, cám ơn lắm.
Nhưng cơn tức giận không làm chàng quên mất Henri, chàng quay về phía
cửa sổ và huýt sáo theo kiểu các chàng mục đồng xứ Bearn.
- Thế là đủ! - Chàng trai nói với Saucourt - Bây giờ thì đến đây quân giết
người, đến đây!
Và chàng lao tới Maurevel.
Y đã kịp có thì giờ rút từ thắt lưng ra một khẩu súng tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.