HOÀNG HẬU XINH ĐẸP ÁC ĐỘC - Trang 133

Đào Diệp kinh ngạc gật đầu, cõi đời này có một loại nữ nhân, kiên

quyết đến làm cho người ta đã không cách nào dùng kiên cường hay độc ác
để hình dung. Nàng đem đứa trẻ mình mang thai mười tháng mới sanh ra,
nhìn cũng không nhìn một cái đã đưa cho người khác.

Thừa Hàn đã ba tháng rồi, Thính Tuyết chưa từng nhìn nó một cái. Có

một lần Thanh Liễu ôm tới nói nương nương, người xem một cái đi, nó thật
đáng yêu.

Một lần kia, là lần duy nhất Thần Quang tát Thanh Liễu một cái, từ đó

không còn có người dám nói.

Nàng không muốn xem đứa trẻ kia, không phải là không thích, chỉ là

trong lòng rất rõ ràng, duyên phận mẹ con của nàng và nó mỏng như tờ
giấy. Liếc mắt nhìn, cho dù là một cái, nàng cũng sợ mình sẽ hối hận, hèn
nhát, lùi bước, buông tha, sau đó ôm nó cơ khổ cả đời.

Thay vì như thế, cứ để nó đi theo Diệp phi đi, làm đứa trẻ ra đời đầu

tiên, nó sẽ là thí sinh tốt nhất thành thái tử.

Diệp phi cũng coi như người có ân phải trả, nàng nói gì thì nghe nấy,

dù sao cả hai đều là châu chấu trên dây, bàn về gia thế đều không sánh bằng
Diệu Đảm, trừ nhi tử, còn có cái gì có thể tranh với nàng. Mà điện hạ tựa
hồ cố ý tức Thính Tuyết, khi biết nàng nhìn cũng không nhìn con của mình
một cái, liền đập vỡ đồ, cười lạnh nói, ta làm ngươi ghê tởm như vậy à, cả
đứa trẻ cũng làm ngươi ghê tởm!

Hắn không có tuân thủ cam kết, lập Diệu Đảm làm chánh phi, còn

khiến Thính Tuyết chải đầu cho chánh phi.

Nàng làm theo.

Từ đó, hắn chưa từng chạm vào Diệu Đảm, thỉnh thoảng sẽ đứng ở

trong vườn của Thính Tuyết, chỉ là si ngốc nhìn, cũng không đi vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.