HOÀNG HẬU XINH ĐẸP ÁC ĐỘC - Trang 141

“Đúng, ngươi thật sự thẹn với hắn.” Hắn đi về phía trước. Thật ra thì

đây là lựa chọn tốt nhất không phải sao, hắn vì tôn nghiêm của một đế
vương, không cách nào cho nàng danh phận, con đi theo nàng thì con
đường phía trước chỉ có hiểm trở. Chỉ là, tại sao nàng có thể không nhìn hài
tử kia một cái, giống như chưa từng tồn tại, nàng biết Thừa Hàn kêu cha,
nhưng chưa từng gọi mẹ không.

“Hoàng thượng...” Nàng hơi lui về phía sau một bước, kinh ngạc theo

dõi tay duỗi đến của hắn.

Đã hai năm không có đụng nàng, nàng có vẻ không lưu loát và xa lạ,

nhưng vẫn khiến cho hắn đêm không thể say giấc, ăn ngủ không yên.

Từ rất lâu hắn đã hy vọng La Trường Khanh mau chết, nhưng một khi

La gia diệt vong nhanh chóng, xui xẻo vẫn là hắn, làm một đế vương, hắn
quá cần một chỗ đứng thăng bằng thế lực khắp nơi, một bên nào ngã cũng
không được.

Hiện tại thì tốt rồi, hắn mạnh lên từng ngày, thu hồi thế lực, từ từ mở

rộng quyền lợi của Phan Tả tướng và Cảnh Ngọc Trung, chỉ cần một cơ
hội, hắn sẽ kiên nhẫn chờ cơ hội đó, dù là tổn thất một chút, cũng muốn
mạng của La Trường Khanh!

Hắn ôm nàng, bàn tay nhẹ nhàng lưu luyến qua mỗi một tấc da thịt của

nàng, cởi ra trói buộc dư thừa, đưa mắt nhìn thật sâu khiến sự đề kháng của
nàng càng ngày càng yếu, khẽ phát run ngồi phịch ở trong ngực hắn, cuối
cùng bị hắn đoạt lấy không đè nén chút nào.

Cả người nóng lên, trong thân thể tựa hồ có đốm lửa, trong động tác

thành thạo của Triêu Mặc, Thần Quang cố gắng ngửa ra sau, phát ra tiếng
khóc đè nén. Sau khi trời đất quay cuồng thì nghênh đón gió êm sóng lặng,
mà nàng yên lặng nằm ở trung tâm an tĩnh nhất, thở hổn hển.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.