HOÀNG HẬU XINH ĐẸP ÁC ĐỘC - Trang 41

Cuối cùng sau một trận tuyết tan, hương thanh thuần của mùa xuân

tràn ngập bốn phía, Triêu Mặc lau mồ hôi trên trán, “Sao ngươi chạy giỏi
như vậy?”

“Nô tì không chỉ có thể chạy còn có thể nhảy, lật một ngọn núi cũng

không có vấn đề gì.”

“Nữ nhân không phải đều nên yêu kiều làm nũng sao?”

“Đó là đại tiểu thư nuôi ở khuê phòng, không có rèn luyện, xương

không dùng được.”

“Ngươi từng rèn luyện?”

“Ừ, nô tì thuở nhỏ bần hàn, khổ cực gì cũng từng chịu.”

“Hiện tại đi theo ta, ngươi không phải chịu khổ nữa, mỗi ngày chờ ăn

cơm là tốt rồi.”

“Cơm cũng chia cay đắng và ngọt, nô tì sợ cơm đắng.”

“Cơm sao lại đắng?” Triêu Mặc tò mò.

Thần Quang nhất thời không có mồm miệng lanh lợi lúc trước, nhàn

nhạt cười một tiếng, má phấn lại còn tươi đẹp hơn hoa đào, cúi đầu nói,
“Điện hạ không có ở bên cạnh tức là khổ (đắng)...”

Triêu Mặc lặng yên.

“Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm ngọt.” Hắn lại cười một tiếng, đẹp như

mặt ctrời, kéo tay của nàng, đây là lần đầu tiên hắn nắm tay của nàng, Thần
Quang không khỏi nhớ tới một câu nắm tay đến chết, bên nhau đến già,
thầm than trong lòng, chỉ mong làm vợ chồng với hắn khi trẻ, làm bạn với
hắn khi già.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.