HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 200

Trương Dân hỏi: “Là bạn của cậu à?”
Lưu Nghiễn gật đầu: “Bạn cùng phòng, chạy nạn cùng nhau từ hồi đầu.”
Trương Dân thở dài.
Lưu Nghiễn phân công: “Anh đi về phía đông, tôi theo phía tây tìm

kiếm, năm phút nữa gặp nhau ở đây.”

Trương Dân gật đầu đáp: “Được.”
Lưu Nghiễn đặt thùng dụng cụ bên chân Quyết Minh, dặn dò cậu bé

đừng chạy lung tung, đoạn xoay người vòng qua đống đổ nát bắt đầu tìm
kiếm người sống sót.

“Có ai không?!” Lưu Nghiễn kêu lên.
Một tiếng thét chói tai vang lên, Lưu Nghiễn vội vàng chạy về dãy nhà

phía nam, một thây ma đang áp vào cửa, với tay vào trong phòng bếp khua
loạn xạ, bên trong vẳng ra tiếng mắng chửi của thím Vu: “Cút đi! Cút đi!”

Lưu Nghiễn hô to: “Nấp ra phía sau!” Dứt lời tức khắc nổ súng, một phát

bắn chệch, con thây ma kia liền nhào về phía cậu, Lưu Nghiễn cũng không
tránh né, “pằng pằng pằng pằng” liên tiếp bốn phát súng, một phát cuối
cùng bắn nát đầu của nó, cái xác không đầu ngã sấp trước mặt Lưu Nghiễn.

Cậu tiến tới đẩy cửa: “Thím Vu? Còn ai trong đó không? An toàn rồi, có

thể ra ngoài rồi.”

Bên trong lại vang lên tiếng hét chói tai.
“Coi chừng!”
Lưu Nghiễn quay phắt lại, một thây ma xông ra khỏi hành lang bổ nhào

vào cậu. Lưu Nghiễn vội vàng tựa lưng vào cửa bóp cò, trong lúc nước sôi
lửa bỏng, từ trên tầng rơi xuống một cái tủ sắt, “rầm” một tiếng nện thẳng
lên người thây ma.

Lưu Nghiễn toát mồ hôi, cầm súng nhìn lên trên, trên tầng ba xuất hiện

một chậu hoa.

Lưu Nghiễn vội hô: “Dừng!”
Quyết Minh ló đầu ra, hỏi: “Đã chết chưa?”
Lưu Nghiễn: “…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.