HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 299

CHƯƠNG

22

CỨU CHUỘC

K

hông phải bạn trẻ nào liều mình đơn thương độc mã xông vào trận địa

địch cũng đều gặp thuận lợi, ít nhất thì Quyết Minh không được như vậy.

Cậu bé mới vừa đi được hơn nửa đường, còn thiếu chút xíu nữa là tới

được chân núi thì chiếc xe Jeep lại lọt hố, bánh trước nghiêng về một bên,
chết máy. Quả nhiên chứng thực chân lý đào hố không chịu lấp hại chết
người.

Quyết Minh kéo, đạp, nhấn tất tần tật những thứ có thể trong xe hết một

lượt, ngay cả radio và cần gạt nước cũng không bỏ sót, nhưng tất cả đều bãi
công.

Cậu bé ngồi thừ trong xe một hồi lâu, khẽ thốt lên: “Ba ơi.”
Nhoài người gục trên vô lăng, đôi mắt đỏ lựng nhìn trân trân ra màn trời

tuyết bên ngoài cửa xe.

Mười phút sau, cậu ôm lấy khẩu súng, đẩy cửa xe ra, đứng giữa lớp tuyết

dày tới đầu gối, mở tấm bản đồ nhìn qua, sau đó đi về hướng quốc lộ.

Đến sáng sớm thì cậu men theo con đường, dựa theo ký hiệu ghi lại trên

bản đồ bắt đầu leo lên núi. Không biết nhờ vào lời cầu nguyện của mục sư
hay do người ngoài hành tinh giúp đỡ cậu bé mà tuyết đã ngừng rơi như có
kỳ tích, cả gió cũng dịu đi rất nhiều.

Một hàng dấu chân xiên xiên vẹo vẹo hướng về mé tây của dãy Tần

Lĩnh.

Leo núi nhìn thì tưởng gần nhưng thực tế lại rất xa, Quyết Minh ròng rã

đi hết cả một buổi sáng, giữa đường phải nghỉ hai lần, ăn một chút bánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.