HOÀNG HÔN MÀU MÁU - Trang 557

vẫn không hề có chút hoảng loạn, điềm tĩnh kéo khóa nòng, bóp cò.

“Pằng!” Lại thêm một phát súng.
Xúc tu vung đến trước mặt, Mông Kiến Quốc cúi đầu tiếp tục kéo khóa

nòng, không lùi nửa bước, bóp cò súng.

Liền lúc đó sau lưng ông vang lên liên tiếp ba phát súng, xúc tu văng ra,

súng trường bắn tỉa và súng lục đồng loạt nã đạn vào cái vòi xúc tu to như
khúc gỗ, chất lỏng sền sệt phụt ra đầy tường, cuối cùng nó rớt phịch xuống
đất cách Mông Kiến Quốc chừng năm mét, rồi rút đi như chớp.

Mông Kiến Quốc tán thưởng: “Trương Quyết Minh, kỹ thuật bắn súng

được đấy, ba cháu là ai?”

Quyết Minh chỉ gật đầu, thu súng.
“Trương Dân ạ, không biết ba đi đâu rồi.” Cậu bé trả lời.
“Cùng tới đại sảnh thôi, giữ khoảng cách hai mươi mét với bác nhé, nếu

bác bỏ mạng nửa đường thì Trương Quyết Minh phải phụ trách dẫn đường,
ở trên tường có bản đồ đấy, cháu đã biết chưa?” Mông Kiến Quốc căn dặn.

Quyết Minh gật đầu, rồi hỏi: “Dẫn tới chỗ nào?”
Mông Kiến Quốc: “Đến phòng chữa bệnh của K2, ở đó chờ cứu viện từ

mặt đất. Còn bây giờ, chúng ta hãy dũng cảm và thận trọng cùng nhau kề
vai chiến đấu, tiếp tục tiến về phía trước.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.