HOÀNG KIM ÁN - Trang 117

tiểu nữ cùng làm việc ngoài đồng, A Quảng bảo rằng tiểu nữ có đôi mắt đẹp.
Khi bọn thảo dân đến kho thóc ăn cháo, huynh ấy lại khen thảo dân có mái
tóc đẹp. Gia phụ thì đã ra chợ, vì thế tiểu nữ lên gác xép với A Quảng và…”
Thiếu nữ dừng lại, rồi bướng bỉnh nói tiếp, “và sau đó bọn thảo dân ở cùng
nhau trên gác xép!”

“Ta hiểu rồi,” Địch Nhân Kiệt nói. “A Quảng là ai?”

“Bẩm, đại nhân không biết ư?” Nữ nhân kinh ngạc hỏi. “Mọi người đều biết
huynh ấy! Huynh ấy làm công theo ngày cho các nông phu nếu có nhiều
việc ngoài đồng.”

“Hắn có hỏi ngươi làm vợ không?” huyện lệnh hỏi.

“Dạ bẩm, huynh ấy đã hỏi đôi lần,” Thục Nương đáp lại một cách tự hào.
“Nhưng tiểu nữ đã từ chối, ‘Không bao giờ! Muội muốn cưới một nam nhân
có mảnh đất cắm dùi của riêng mình’, tiểu nữ đã nói như vậy đấy. Tuần
trước, tiểu nữ cũng nói với huynh ấy là cả hai không thể bí mật gặp gỡ vào
ban đêm nữa. Một nữ nhi phải suy nghĩ về tương lai của bản thân. Đến mùa
thu này là tiểu nữ sẽ tròn hai mươi cái xuân xanh. A Quảng đáp rằng mình
không quan tâm nếu tiểu nữ lập gia thất, nhưng huynh ấy sẽ cắt cổ tiểu nữ
nếu dám chung chạ với một tình lang khác. Thiên hạ có thể mắng huynh ấy
là một tên trộm cầu bơ cầu bất, nhưng huynh ấy rất nặng lòng với tiểu nữ!”

“Còn chuyện chiếc lược này thì sao?” Địch Nhân Kiệt hỏi.

“Bẩm, huynh ấy rất biết cách lấy lòng tiểu nữ,” Thục Nương hồi tưởng với
nụ cười. “Lần cuối gặp nhau, huynh nói với rằng mình muốn tặng tiểu nữ
món gì đó thật đẹp làm kỷ vật. Thế là tiểu nữ đòi một chiếc lược giống y
như cái mà mình đang cài. Huynh ấy hứa sẽ tìm ra một cái cho tiểu nữ, dù
có phải ngược xuôi khắp tất cả các chợ trong trấn!”

Địch Nhân Kiệt gật đầu. “Được rồi,” ông nói. “Thục Nương, ngươi có nơi
nào để tá túc trong trấn không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.