HOÀNG KIM ÁN - Trang 122

HỒI 11

Ghé thăm hòa thượng trụ trì
Ăn cơm bến cảng, Địch vì hồn oan

Địch Nhân Kiệt im lặng suốt quãng đường hướng về Đông môn. Chỉ khi qua
nhánh sông dưới cầu Nghê Hồng, ông mới bình luận với lão Hồng về khung
cảnh tuyệt đẹp của Bạch Vân tự hiện ra trước mắt. Cổng đá cẩm thạch trắng
và mái ngói lưu ly nổi bật trên triền núi xanh thẳm.

Bọn họ được kiệu lên theo các bậc thang cẩm thạch rộng bản. Đám phu hạ
kiệu tại mặt sân thênh thang được bao bọc bởi một dãy hành lang mở. Địch
Nhân Kiệt chuyển tấm lệnh bài huyện lệnh cho lão tăng ra đón mình. “Bẩm,
đức trụ trì vừa tụng kinh chiều xong,” người kia nói.

Lão tăng dẫn họ qua ba khoảnh sân khác, lần lượt có độ cao tăng dần, nương
mình tựa theo triền núi và kết nối với nhau bằng những bậc đá cẩm thạch
được chạm trổ đẹp mắt.

Đằng sau khoảnh sân thứ tư có một dãy cầu thang dốc đứng. Tận trên đỉnh,
Địch Nhân Kiệt trông thấy một sân thượng dài và hẹp, được dựng trực tiếp
trên nền đá tảng phủ đầy rong rêu. Ông nghe được tiếng nước chảy róc rách
đâu đó.

“Ở đây có một con suối phải không?” ông hỏi.

“Bẩm đại nhân, đúng vậy,” lão tăng trả lời. “Nó phát mạch từ tảng đá phía
dưới từ bốn trăm năm trước, khi Đức Sư thánh Tổ khai sáng chùa đã khám
phá ra bức tượng linh thiêng của Đức Phật Di Lặc ở nơi này. Bức tượng
được lưu giữ tại chính điện ở phía bên kia khe núi.”

Giờ Địch Nhân Kiệt mới để ý thấy giữa sân thượng và bức tường đá cao vút
có một khe nứt rộng khoảng năm bộ

*

. Một cây cầu hẹp gồm ba tấm gỗ bắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.