HOÀNG KIM ÁN - Trang 124

lại viếng thăm trước. Bần tăng thật không xứng đáng với vinh dự đặc biệt
thế này.”

Đức hòa thượng nhìn thẳng vào huyện lệnh bằng đôi mắt mở to thân thiện.
Mặc dù Địch Nhân Kiệt là một môn đồ trung thành của Khổng Tử và ít có
sự giao cảm đối với Phật giáo, ông vẫn phải thừa nhận rằng vị trụ trì này có
nhân phẩm vượt trội và đức hạnh lớn. Ông nói vài câu lịch thiệp về sự rộng
lớn và vẻ đẹp của ngôi chùa.

Đức trụ trì giơ bàn tay ngắn và mập của mình lên chắp trước ngực.

“Tất cả là nhờ lòng nhân từ của Đức Di Lặc,” đại sư nói. “Bốn thế kỷ trước,
Người đã hạ cố giáng trần xuống cõi tục này dưới hình hài một bức tượng
gỗ đàn hương cao hơn năm bộ, thể hiện hình ảnh Người đang ngồi xếp bằng
tĩnh tọa. Sư tổ của chúng bần tăng đã khám phá ra bức tượng trong hang
động này, do đó Bạch Vân tự được xây dựng ở đây, tạo vành đai che chở
phần phía đông của Trung Nguyên và là thần hộ mệnh cho tất cả dân đi
biển.”

Đức trụ trì tay lần chuỗi tràng hạt màu hổ phách, miệng lầm rầm niệm kinh
rồi tiếp tục, “Bần tăng đã trù tính sẽ đích thân mời đại nhân tới dự buổi lễ
thể hiện lòng tôn kính với sự hiện diện của Đức Phật ở cõi hồng trần, sẽ sớm
được tổ chức tại ngôi chùa khiêm tốn này.”

“Bản quan sẽ coi đó là một vinh dự,” Địch Nhân Kiệt cúi đầu nói. “Buổi lễ
sẽ tiến hành nghi thức gì?”

“Thí chủ Cố Mạnh Bình thành tâm hướng Phật,” đức hòa thượng giải thích,
“đã xin phép có một bản sao kích thước thật của bức tượng thiêng để cúng
cho Bạch Mã tự, trung tâm thờ cúng tín ngưỡng Phật giáo của kinh thành.
Cố thí chủ sẽ lo mọi phí tổn cho việc này. Cố thí chủ đã vời Phương sư phụ,
điêu khắc gia tượng Phật giỏi nhất tỉnh Sơn Đông này, khắc họa các bản vẽ
của bức tượng thiêng ngay tại ngôi chùa của chúng bần tăng và thực hiện đo
đạc hết sức cẩn thận. Sau đó, Phương sư phụ đã dốc sức làm việc trong ba

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.