HOÀNG KIM ÁN - Trang 126

Chậm rãi vuốt tóc mai, Địch Nhân Kiệt hồi đáp, “Nha phủ nghĩ rằng một kẻ
thứ ba, vẫn chưa rõ là ai, muốn ngăn cản bằng mọi giá việc xác định danh
tính người thiếu phụ đã chết. Khi tình cờ gặp tăng nhân phát chẩn của chùa
đi ngang qua, hắn ta muốn cướp tấm áo có mũ trùm đầu của tăng nhân để
quấn xác nữ nhân này. Các thầy biết rằng khi được tìm thấy, tăng nhân phát
chẩn chỉ mặc nội y. Bản quan phỏng đoán là có một cuộc đụng độ và lão
tăng Trí Hải đã đột tử.”

Sư thầy Huệ Bản gật đầu rồi hỏi tiếp, “Bẩm, đại nhân có tìm thấy chiếc gậy
của lão tăng ở gần đó không?”

Địch Nhân Kiệt suy nghĩ một lát.

“Không!” Ông đáp cộc lốc, chợt nhớ ra một sự việc kỳ lạ. Khi Tào Hạc Tiên
bất ngờ xuất hiện ở bụi cây dâu, trong tay không cầm gì cả. Nhưng khi
huyện lệnh bắt kịp lão trên con đường quay lại đường lộ, ông ta lại đang
mang theo một cây gậy dài.

“Thưa, bần tăng muốn nhân cơ hội này,” sư thầy Huệ Bản tiếp tục, “bẩm báo
với đại nhân là đêm qua có ba tên cướp đã viếng thăm ngôi chùa này. Một
tăng nhân ở cổng chùa đã tình cờ nhìn thấy chúng leo qua bức tường và đào
tẩu. Tăng nhân đã rung chuông báo động ngay, nhưng không may là bọn
chúng đã lẩn mất vào trong rừng.”

“Bản quan sẽ cho tra xét ngay lập tức việc này,” huyện lệnh nói, “Tăng nhân
đó có thể mô tả bọn chúng không?”

“Bẩm, tiếc là tăng nhân không nhìn thấy gì nhiều trong bóng tối,” sư thầy
Huệ Bản trả lời, “nhưng sư nói rằng cả ba tên đều là các nam nhân cao lớn
và một kẻ có bộ râu lưa thưa xơ xác.”

Địch Nhân Kiệt gằn giọng, “Sẽ có ích nếu tăng nhân đó cho biết nhiều đặc
điểm nhận dạng hơn. Bọn cướp có ăn cắp thứ gì giá trị không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.