HOÀNG KIM ÁN - Trang 127

“Bẩm, may mà bọn chúng không quen thuộc với khuôn viên ngôi chùa này,”
sư thầy Huệ Bản trả lời, “nên chỉ mò mẫm quanh hậu đường, mà ở đó thì
chúng chỉ tìm thấy một vài cỗ quan tài mà thôi!”

“Quả là may mắn,” huyện lệnh nhận định. Ông nói tiếp với đức trụ trì, “Bản
quan sẽ rất vinh dự được hiện diện tại đây vào giờ đã định tối mai.”

Ông đứng dậy cúi chào và rời đi. Sư thầy Huệ Bản cùng lão tăng tiễn ông và
Hồng quân sư đến tận kiệu.

Khi họ được đưa trở lại cầu Nghê Hồng, Địch Nhân Kiệt nói với Hồng quân
sư, “Ta nghĩ không thể mong đợi Mã Vinh và Kiều Thái trở về trước lúc
hoàng hôn. Chúng ta hãy đi vòng qua xưởng đóng thuyền và bến cảng bên
ngoài Bắc môn.”

Lão Hồng ra lệnh cho các phu kiệu đi về phía bắc, dọc theo con phố mua
bán thứ hai của trấn.

Bên ngoài Bắc môn, khung cảnh nhộn nhịp đập vào mắt họ. Trên xưởng
đóng thuyền có một số thân thuyền hư hỏng đang được chống đỡ bởi các
cọc gỗ. Vô số phu bến tàu cởi trần, xúm xít lại phía trên và dưới những con
thuyền, những tiếng hò la ra lệnh và tiếng gõ búa ầm ĩ tạo nên một khung
cảnh huyên náo hỗn loạn..

Trước đây huyện lệnh chưa bao giờ thân chinh xuống một xưởng đóng
thuyền. Ông cùng lão Hồng đi xuyên qua đám đông, thích thú quan sát mọi
thứ. Ở cuối xưởng có một chiếc thuyền mành lớn nằm lật nghiêng, sáu
người thợ đang đốt lửa rơm bên dưới nó. Cố Mạnh Bình và tay cối kế Kim
Xương đang đứng gần đó nói chuyện với viên đốc công.

Khi nhìn thấy huyện lệnh và lão Hồng, Cố Mạnh Bình vội vàng đuổi tay đốc
công đi và bước khập khiễng về phía hai người. Địch Nhân Kiệt tò mò hỏi
những người thợ đang làm gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.