HOÀNG KIM ÁN - Trang 131

đều đều, “Bẩm đại nhân, thảo dân đã thưa với ngài tất cả những gì mình biết
rồi ạ.”

Địch Nhân Kiệt đứng dậy. “Ta thấy sương mù đang lan khắp mặt sông,” ông
nhận xét. “Tốt hơn hết ta nên cáo từ. Cảm tạ ngươi vì những thức cao lương
này!”

Cố Mạnh Bình tiễn ông đến chỗ kiệu quan và các phu kiệu đưa huyện lệnh
xuyên qua trấn tới Đông môn. Họ rảo bước thoăn thoắt, nôn nóng được ăn
bữa cơm chiều.

Các sư thầy gác cổng trông mặt ai cũng kinh ngạc khi thấy huyện lệnh lại
vãn chùa lần nữa.

Sân trước của Phật tự vắng tanh. Từ đại sảnh của các thượng tọa vang vọng
tiếng tụng kinh đơn điệu. Chắc hẳn các nhà sư đang thực hiện lễ niệm kinh
muộn.

Một chú tiểu mặt hơi cau có đến gặp huyện lệnh. Y nói rằng đức trụ trì và sư
thầy Huệ Bản đang chủ trì lễ niệm kinh, nên y sẽ đưa huyện lệnh đến gian
phòng của đức hòa thượng để dùng trà.

Hai người lặng lẽ băng qua những khoảnh sân vắng tanh vắng ngắt. Đến
khoảnh sân thứ ba, Địch Nhân Kiệt đột nhiên dừng bước.

“Hậu sảnh đang bốc cháy!” Ông la lên.

Từ mảnh sân bên dưới họ, những ánh lửa giận dữ cùng khói lớn cuồn cuộn
bốc lên không trung.

Chú tiểu mỉm cười.

“Bẩm, chúng tăng đang chuẩn bị hỏa táng cho thầy Trí Hải,” y nói. “Tiểu
tăng chưa bao giờ được xem tận mắt một lễ hỏa táng trước đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.