HOÀNG KIM ÁN - Trang 163

nhưng còn thiếu điểm mấu chốt để giải nghĩa mớ bòng bong rối rắm các giả
thuyết và nghi ngờ này!”

Địch Nhân Kiệt buông tiếng thở dài sầu muộn rồi nói, “Thôi, đã quá canh ba
rồi, tốt hơn ba người nên lui về nghỉ ngơi đi. Trên đường ra, quân sư nhớ
dựng dậy ba hoặc bốn viên lục sự, bảo họ viết cáo thị truy nã Bốc Khải về
tội mưu sát, kèm theo nhận dạng chi tiết về gã. Lão nhớ lệnh cho đám nha
dịch dán những cáo thị này ngay đêm nay trên cổng nha phủ, các khu nhà
lớn trong khắp trấn, sao cho sáng ra bách tính sẽ đọc chúng trước tiên. Nếu
bắt được gã bất lương khó lường đó, chúng ta có lẽ sẽ có được một số tiến
triển.”

Sáng hôm sau trong thư phòng, khi Địch Nhân Kiệt đang dùng bữa sáng do
lão Hồng phục dịch, viên bộ đầu đến trình báo rằng các thuyền chủ Cố
Mạnh Bình và Diệp Thủ Bôn xin gặp huyện lệnh có việc khẩn cấp.

Huyện lệnh nói cộc lốc, “Bảo bọn họ trở lại vào phiên thăng đường buổi
sáng và nói những gì mình muốn trước bàn dân thiên hạ.”

Sau đó Mã Vinh và Kiều Thái đến, theo sau là lão Đường. Trông lão ta còn
tệ hơn cả lúc trước, khuôn mặt tái mét, hai tay run lẩy bẩy còn miệng lắp ba
lắp bắp, “Bẩm quan, việc này… việc này thật kinh khủng. Chưa bao giờ
trong đời thuộc hạ diện kiến chuyện báng bổ như vậy xảy ra ở huyện này.
Một cuộc tấn công hai quan viên của nha phủ, thuộc hạ…”

“Ngươi không cần phải lo lắng,” Địch Nhân Kiệt cắt ngang những lời rên rỉ
của lão ta. “Các trợ thủ của ta có thể tự lo được.”

Mã, Kiều trông có vẻ mãn nguyện. Mã Vinh không còn đeo dải tay nữa, còn
mắt của Kiều Thái trông cũng khá hơn dù còn tím bầm.

Trong khi huyện lệnh đang lau mặt bằng khăn nóng thì tiếng cồng vang lên.
Lão Hồng giúp ông thay đồ, rồi sau đó tất cả sẵn sàng lên công đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.