HOÀNG KIM ÁN - Trang 180

Lão Đường đang nằm trên giường, hai mắt nhắm nghiền. Phu nhân lão ngồi
xuống cạnh giường rỉ tai nói thầm với chồng. Lão Đường mở mắt ra, thở dài
nhẹ nhõm khi nhìn thấy huyện lệnh.

“Phu nhân, bà ra ngoài một lát đi,” lão lẩm bẩm với phu nhân. Lão bà đứng
dậy để huyện lệnh ngồi xuống thế chỗ. Lão Đường nhìn ông một lúc lâu,
ánh mắt dò xét, sau đó cất giọng mệt mỏi, “Chất độc này từ từ làm tê liệt
thân thể, chân tay thuộc hạ đã tê dại nhưng trí óc hãy còn minh mẫn. Thuộc
hạ muốn thưa với ngài về một tội ác mà mình đã phạm phải, sau đó thuộc hạ
muốn hỏi ngài một câu.”

“Có điều gì ngươi chưa kể với ta về vụ hạ sát cố huyện lệnh à?” Địch Nhân
Kiệt hỏi nhanh.

Lão Đường chậm rãi lắc đầu.

“Thuộc hạ đã bẩm với ngài tất cả những gì mình biết,” lão nói. “Thuộc hạ
quá lo lắng đến những tội ác mà bản thân mình gây ra nên không còn tâm trí
đâu mà quan tâm đến tội lỗi của kẻ khác. Nhưng vụ giết người đó và hiện
tượng ma quái hiện hình làm thuộc hạ vô cùng suy sụp, và khi bối rối thì
thuộc hạ không thể kiểm soát được… một nhân cách khác. Khi người duy
nhất mà thuộc hạ thực sự quan tâm bị sát hại, thuộc hạ…”

“Ta đã biết về chuyện giữa ngươi và Phạm Trọng,” Địch Nhân Kiệt ngắt lời
lão. “Chúng ta nên thuận theo tự nhiên. Nếu như hai nam nhân trưởng thành
tìm thấy nhau thì đó là chuyện riêng của họ. Đừng lo lắng về điều đó.”

“Hoàn toàn không phải thế,” lão Đường lắc đầu nói. “Thuộc hạ chỉ nhắc đến
hắn để cho ngài thấy là thuộc hạ đã lo lắng và bồn chồn thế nào. Mỗi khi
cảm thấy yếu đuối, một nhân cách khác bên trong thuộc hạ lại trỗi dậy mạnh
mẽ, đặc biệt vào những đêm sáng trăng.” Lão thở khó nhọc.

Thốt ra một tiếng thở dài, lão tiếp tục, “Sau bao nhiêu năm dài, thuộc hạ
hiểu rất rõ nó lẫn các thủ đoạn kinh tởm của nó! Ngoài ra, có lần thuộc hạ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.