HOÀNG KIM ÁN - Trang 221

Họ Vương tiếp lời, “Ta biết rằng nếu đóng vai bóng ma của gia huynh quá
cố thì ta có thể điều tra quẩn quanh trong nha phủ, nhỡ bị phát giác thì cũng
không có ai dám xông vào bắt. Ta có thể tự do ra vào nơi này bởi vì ngay
trước khi qua đời, huynh trưởng đã gửi cho ta chìa khóa cửa sau hậu viện
của huynh ấy. Rõ là gia huynh đã có linh cảm về cái chết đang treo lơ lửng
trên đầu mình, điều đó đã được chứng minh qua việc huynh ấy ủy thác hộp
sơn mài cho nữ nhi Cao Câu Ly. Quan khâm sai đã bắt quả tang ta lục soát
thư phòng đọc sách của gia huynh và lão lục sự đã nhìn thấy ta tìm kiếm
giấy tờ cá nhân của huynh ấy trong thư phòng này. Ta cũng tình cờ gặp ngài
khi đang kiểm tra hành lý của gia huynh. Cho phép ta chân thành tạ lỗi về
hành vi thô lỗ của mình lúc đó!”

Địch Nhân Kiệt mỉm cười vẻ chán chường rồi đáp lời, “Ta chấp nhận lời tạ
lỗi của đại nhân! Ngoài ra, tối hôm qua trong Bạch Vân tự, bằng cách xuất
hiện trước mặt ta trong bộ dạng cải trang ma quái, ngài đã cứu mạng ta. Tuy
nhiên, ta phải nói rằng trong lần thứ hai, ngài đã dọa ta sợ khiếp hãi. Hai bàn
tay ngài trông trong suốt và ngài dường như đã hòa vào trong sương mù một
cách bất thình lình. Ngài làm thế nào đạt được hiệu quả rùng rợn đó vậy?”

Họ Vương lắng nghe Quan án với sự kinh ngạc ngày càng tăng. Ông ta bối
rối nói, “Ngài nói ta đã xuất hiện trước mặt ngài lần thứ hai? Ngài hẳn là
nhầm rồi! Ta chưa bao giờ đến ngôi chùa trong vai bóng ma của gia huynh.”

Trong sự im lặng sâu thẳm đến vô tận, theo sau những lời này, từ một nơi
nào đó trong khu nhà vọng đến âm thanh yếu ớt của một cánh cửa đang
được đóng lại, lần này tiếng khép rất nhẹ nhàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.