HOÀNG KIM ÁN - Trang 65

Ngọc Châu vặn hông lại và vươn tay xuống đằng sau chiếc giường, lấy ra
một cái gói dẹt hình vuông phẳng lì được bọc kín trong lớp giấy xám xịt. Ả
ngồi thẳng người dậy và đối chiếu con dấu trên giấy thông hành của Kiều
Thái với con dấu được đóng trên những nếp gấp của giấy bọc. Trả lại giấy
thông hành lại cho y, nữ nhân reo lên, “Ra là chàng nói thật! Đó là cùng một
con dấu.”

Kỹ nữ trầm ngâm nhìn thẳng vào Kiều Thái, chậm rãi mơn trớn đùi mình.
“Làm sao mà nàng có được cái gói có con dấu của nha phủ?” Kiều Thái tò
mò thắc mắc.

“Nhìn xem, chàng đã để ý đến thiếp rồi kìa,” ả bĩu môi nũng nịu. “Chàng là
một tay bắt trộm chân chính phải không?”

Kiều Thái siết chặt hai nắm tay. “Nhìn đây, cô nương!” Y thốt lên. “Nàng
mới vừa bị thương, đúng chứ? Nàng không cho rằng ta rất hèn hạ khi muốn
ăn nằm với nàng ngay lúc này chứ, hử?”

Kỹ nữ liếc trộm y, ngáp một cái rồi chậm rãi đáp, “Thiếp không cho là thế
đâu.”

Kiều Thái vội vàng đứng dậy.

Khi trở lại khoang chính, y phát hiện Bốc Khải đang ngồi tại bàn, đầu gối
lên cánh tay, miệng ngáy như sấm. Mụ đàn bà mập mạp ngồi đối diện với
gã, ngắm nhìn chén rượu với vẻ rầu rĩ. Kiều Thái thanh toán ngân lượng với
mụ và cảnh cáo rằng mụ sẽ gặp rắc rối to với y nếu còn ngược đãi thiếu nữ
Cao Câu Ly một lần nữa.

“Thưa quan gia, đứa tiện nữ đó chỉ là một nô lệ chiến tranh và tiểu nhân đã
mua ả từ triều đình theo cách hợp pháp,” mụ đáp gay gắt. Đoạn mụ dịu
giọng với vẻ lấy lòng, “Nhưng tất nhiên lời nói của quan gia cũng là vương
pháp đối với tiểu nhân ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.