HOÀNG KIM ÁN - Trang 66

Mã Vinh bước vào, trông có vẻ thỏa mãn. “Xét cho cùng, nơi này là một
chốn khá dễ chịu,” y nói, “và cô nương tròn trịa kia quả là thượng đẳng!”

“Bẩm, tiểu nhân mong sẽ sớm kiếm được kỹ nữ tốt hơn cho quan gia!” mụ
đàn bà hăm hở nói. “Có một cô nương mới trên chiếc thuyền hoa thứ năm,
dung mạo như hoa như ngọc, còn được giáo dưỡng tử tế nữa. Chỉ là lúc này
ả đang được giữ riêng lại cho một vị đại nhân nào đó, nhưng mà những việc
ấy không kéo dài mãi đâu, như quan gia biết đấy! Có lẽ trong một hoặc hai
tuần…”

“Tốt lắm!” Mã Vinh hét lên. “Bọn ta sẽ quay lại. Nhưng bảo mấy gã của mụ
đừng có mà vung dao vào bọn ta, điều đó làm bọn ta không vui đâu. Mà khi
mất vui thì bọn ta rất có thể sẽ hành xử lỗ mãng đấy.” Y lay vai Bốc Khải và
hét vào lỗ tai gã, “Dậy thôi, thi nhân nửa mùa! Gần nửa đêm canh ba rồi, về
nhà đi thôi!”

Bốc Khải ngẩng lên và trao cho hai người cái nhìn hằn học, “Cả hai ngươi
đều là những kẻ phàm phu tục tử,” gã nói vẻ ngạo mạn. “Không đời nào các
ngươi hiểu được tâm hồn cao quý của ta đâu. Ta muốn ở đây chờ hảo bằng
hữu Kim Xương của mình. Bầu bạn với các ngươi khiến ta ghê tởm, các
ngươi chỉ nghĩ đến việc chè chén và gian dâm mà thôi. Đi đi, ta khinh
thường các ngươi!”

Mã Vinh cười rống lên. Y đẩy mũ Bốc Khải cụp xuống che mắt gã rồi cùng
với Kiều Thái huýt gió gọi thuyền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.