HOÀNG QUYỀN - Trang 1051

phượng vĩ, sẽ cho ra màu lục nhạt như màu cây non xanh tươi mơn mởn,
xinh xắn vô cùng. Ta lệnh cho Ninh Trừng đóng thành một cái hộp, vẽ hình
dạng cho hắn xem, chẳng mấy chốc hắn đã làm xong rồi mang tới, lại tự ý
làm thêm một cái chốt khoá vàng, nói đây là kế dương đông kích tây mê
hoặc kẻ địch. Ta đuổi cổ hắn rồi, cho mi về Đế Kinh mà tha hồ dương đông
kích tây.

Ngoài trướng trống canh điểm bốn tiếng, tới đây gác bút, thấy chữ như

thấy người, nhất thiết phải bảo trọng.”

Phượng Tri Vi đọc thư đến bốn lần, tỉ mỉ gấp thư lại, dở khóc dở cười

nhìn cái chốt khoá lại mắng, “Cái gì xấu xa nham hiểm hả? Ngươi thì có
ấy!”

Nàng cầm thư đảo mắt nhìn quanh phòng, cảm thấy giấu ở đâu cũng

đều không ổn, ngẫm nghĩ, rồi lại nhét lá thư vào trong khe hộp, ôm vào
lòng xóc lung tung lên, xóc được một hồi, “cạch” một tiếng, lại rơi ra một
phong thư.

Phượng Tri Vi không thể nín cười, nàng cảm thấy mình như trở về

thuở ấu thơ đi dạo với đệ đệ trên đường tìm kẹo ăn. Người bán kẹo rong
cũng dùng một cái hộp, đương nhiên không được đẹp thế này, bố trí vài cơ
quan đơn giản, xoay một cái là lăn ra một bức tranh. Màu đỏ là kẹo đường
to, màu vàng là kẹo đường nhỏ, màu xanh chính là đường dẻo kéo kẹo.

Số nàng đen đủi, quay đi quay lại đều ra đường dẻo.

Bây giờ vận may của nàng đã khá hơn chưa?

Nhặt lấy phong thư, chỗ ghi tên người nhận đánh một chữ “ba”.

Phương Tri Vi ngây người, rồi lại nghĩ thư này có thể đã được sắp xếp theo
thứ tự, nàng nhét thư trở vào hộp, thứ tự hẳn đã loạn lên rồi.

Loạn cũng có cái hay của loạn, nàng cười cười, mở thư ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.