HOÀNG QUYỀN - Trang 1184

Có một loại tình yêu không cần nói ra miệng, có nhật nguyệt làm

chứng, thảo nguyên làm chứng, cung điện Potala thứ hai làm chứng.

Mà giây phút này đây, ngay trước vương cung của chàng và nàng,

trong cơn gió thổi vù vù trên cửa ải, tân thảo nguyên vương và mẫu thân
cùng thê tử của gã đang tắm mình trong ánh vàng tỏa ra bốn phía. Hách
Liên Tranh chạy băng băng, ghìm cương ngựa trên gò cao. Vạn người nín
thở, ngẩng đầu nhìn vị vua anh tư hừng hực của họ.

Trong khoảng không vắng lặng, Hách Liên Tranh cúi đầu nhìn đám

người bên dưới, mày ngài phất cao, đôi mắt màu hổ phách roát ra ánh tím,
nồng nàn như rượu ngon vùng tái ngoại.

Gã đột ngột cười vang.

“Tri Vi! Tri Vi! Lúc này có cô ở bên ta, ta rất vui sướng!”

Gã vươn tay, ôm lấy Phượng Tri Vi!

Phượng Tri Vi còn chưa kịp thét lên kinh hãi đã rơi vào vòng tay của

Hách Liên Tranh, trong lúc hấp tấp nàng chỉ kịp chống tay lên ngực gã,
cũng ra vẻ “ngượng ngùng”, ngoan ngoãn cúi gằm mặt xuống.

Hách Liên Tranh đã cười sang sảng, ôm nàng chạy xuống như bay.

Vó ngựa cưỡi mây, như một thanh kiếm màu đen xuyên qua thảm cỏ

dài, lao thẳng về phía con dân của gã. Áo khoác màu bạc của gã và hồ cừu
màu đen của nàng và đập vào nhau, điên cuồng bay múa, vẽ lên một đường
vòng cung mỹ lệ dưới ánh nắng lóa mắt.

Mấy vạn người răm rắp quỳ xuống, tiếng tung hô tụ lại thành một cơn

lốc mạnh mẽ và hùng hồn.

“Vương!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.